Sau khi Tam hoàng tử đưa tấu chương về Nghiệp Kinh, vì làm sao an trí loạn dân Bạch Đinh quân, trong triều đình bạo phát một đợt khắc khẩu.
Phần lớn triều thần đều cảm thấy tạo phản là tội lớn, quyết không thể cầm cao buông nhẹ, nếu không sau này có người học theo, không phải rối loạn?
An Khánh Đế cũng chấp nhận. Chỉ là xử trí vấn đề này thế nào. Hiện giờ Bạch Đinh quân không có thủ lĩnh nguyện ý quy hàng, nhưng khi không được triều đình hứa hẹn, bọn họ cũng không dễ dàng buông vũ khí. Nhiều người như vậy, cũng không thể giết sạch. Mà nhốt lại, nhà ngục cũng không chứ nổi.
Một đám triều thần sôi nổi hiến kế, tranh đến mặt đỏ tai hồng.
An Khánh Đế nghe mà không kiên nhẫn, Ngự sử Đại phu Quý An Dân mới tiến lên nói suy nghĩ của mình.
Thứ nhất, không thể buông tha thủ lĩnh Bạch Đinh quân, tuy hai người đã đào tẩu, nên dán lệnh truy nã, truy bắt hai người; thứ hai, bá tánh gia nhập Bạch Đinh quân đa phần bị kẻ gian cổ động, thường nói đạo pháp không trách chúng, cho dù vì trấn an lòng dân, cũng không thể phạt quá mức.
An Khánh Đế đau đầu: "Vậy ái khanh nói phải phạt thế nào?"
"Không bằng đưa đám loạn dân Bạch Đinh quân đày đến biên cương thủ quan."
Quý đại nhân nói có lý có chứng: "Túc Châu cách gần Nhạn Châu nhất, mà Nhạn Châu rộng lớn, lại có trọng binh trấn thủ, những loạn dân này không dám sinh sự nữa. Từ đó, đã có thể giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hau-2/2013865/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.