Thiết Hổ đến dưới cửa thành gọi hàng lần thứ 2, nhưng mà cửa thành Khánh Châu vẫn đóng, ngay cả tiếng người cũng không có.
Trong thành Khánh Châu, mấy cường hào cầm giữ nhân mã tề tụ một đường, đang thương nghị ứng phó thế nào. Binh đến dưới thành, đương nhiên bọn họ không có khả năng không biết gì. Đúng là vì đã sớm biết, bọn họ mới do dự nên ứng phó ra sao.
Vốn dĩ dựa theo suy nghĩ của họ, dù triều đình phái viện quân tới, cũng nên đến chi viện Nguyễn Châu trước. Khánh Châu ở sau cùng, chờ nhân mã của triều đình đuổi tới, bọn họ đã có thể hoàn toàn nắm giữ thành Khánh Châu, đến lúc đó có binh mã có tiền lương, đừng nói giảng hòa ra điều kiện với triều đình, tự lập làm vương cũng được nữa.
Thế đạo hiện giờ, tuy cường hào địa chủ cực giàu có, nhưng không có huân tước viên chức, cả rắm cũng không phải. Bọn họ cực cực khổ khổ kiếm bạc, bên trên nói một câu bọn họ phải ngoan ngoãn đưa lên. Không ai muốn mãi làm chó vâng lời người khác, trước mắt chính là thời cơ.
Quân Khánh Châu vẫn luôn dựa vào bọn họ nuôi, là cái đức hạnh gì bọn họ đều biết. Ngày thường cường hào địa chủ nuôi nhiều gia đinh võ sĩ, bằng không sau khi xảy ra chuyện cũng không có khả năng nhanh chóng xây dựng quân hộ vệ như thế. Vốn là bọn họ tính đánh hoàn mỹ, nhưng trăm triệu không ngờ Bắc Chiến Vương và quân Nhạn Châu tới.
Bắc Chiến Vương là ai? Đó là sát thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hau-2/2013831/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.