Từ khi Tiêu Chỉ Qua nhắc nhở, mấy ngày sứ đoàn Vũ Trạch đến kinh, An Trường Khanh không hề xuất cung. Hoài Như Thiện thương thảo việc hai nước lui tới buôn bán, nhìn có vẻ thật sự vì khai thông thương lộ mà đến. Trừ bỏ lúc nghị sự, thời điểm khác, Hoài Như Thiện đều cùng quan viên Hồng Lư Tự đi du lãm Nghiệp Kinh.
An Trường Khanh quan sát mấy ngày, nhưng không có phát hiện có dị thường gì, liền chuyển ánh mắt đến nơi khác. Hôm nay Tiết Vô Y mời y đi du hồ, An Trường Khanh liền đồng ý.
Tháng 5 gió nhẹ ấm áp, cỏ cây bên bờ xanh thẳm. Nước sông mát lạnh, chèo thuyền trên hồ, nấu rượu pha trà, cũng có điều thú vị. Hai người chỉ thuê một con thuyền ô bồng, người chèo thuyền chèo ở đuôi thuyền, An Trường Khanh cùng Tiết Vô Y ở đầu thuyền ngồi đối diện pha trà.
“Ta mang theo rượu hoa đào tự cất tới, đáng tiếc Tễ Tuyết không cho ta uống. Trường Khanh cầm lấy mang về, bây giờ thì uống vài chén trà xanh với ta.” Tiết Vô Y chỉ vào hai vò rượu sau lưng, giữa mày lộ vài phần bất đắc dĩ.
An Trường Khanh lấy nước trong trên lò đổ vào chén: “Tễ Tuyết cũng vì tốt cho ngươi.”
“Hôm nay thử tay nghề pha trà của ta xem.” Tiết Vô Y nhận nửa chén nước nóng trong tay y, bàn tay xanh trắng linh hoạt nhấc ấm trà, rất tự đắc biểu diễn trà nghệ của mình. Động tác trên tay gã như nước chảy mây trôi, miệng cũng không dừng: “Không biết tính tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hau-2/2013712/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.