“Còn chưa mang xong.” Đỗ Vân Hiên cong lưng, đeo vòng lên cổ Cổ Sách.
Đêm qua có lẽ sau khi kịch liệt vận động một hồi, đại não của anh nhất thời thiếu dưỡng khí, mới đưa ra yêu cầu muốn Cổ Sách làm ngươi mẫu tạm thời, không ngờ rốt cục Cổ Sách lại đáp ứng.
Sau này ngẫm lại, cảm thấy cực kì vớ vẩn.
Có điều nếu Cổ Sách đã gật đầu thì sao lại không dám làm chứ.
Ngày hôm sau trở lại công ty, Đỗ Vân Hiên lại chỉnh sửa thêm một chút trên bản thiết kế gốc. Suốt một đêm dâm loạn vô luân trong nightclub, chỉ nghĩ đến đã khiến mặt đỏ tới tận mang tai, cộng thêm khí tức ngọt ngào lại xấu hổ khiến tim đập thình thịch.
Nhưng mà chuyện này cũng mở ra một cánh cửa mà trước giờ anh chưa từng để ý đến, đối với việc điều chỉnh ý tưởng cho thiết kế của anh cũng có tác dụng rất lớn, nhất là phải dùng trang sức như thế nào để thể hiện ra sự gợi cảm của cơ thể.
Tựa như vô tình lại đụng tới một phương pháp.
Bản thiết kế mới được vẽ ra, sau khi tan tầm Đỗ Vân Hiên lập tức đi đến biệt thự của Cổ Sách, chỉnh sửa một chút những hàng mẫu vòng cổ đã làm ngày hôm qua.
Vừa mới làm xong, Cổ Sách tựa như hẹn trước mà xuất hiện.
Đỗ Vân Hiên vẫn là lần đầu tiên cảm thấy chờ mong nam nhân này trở về.
“Ở đây sau này sẽ có thêm hoa văn, ý tưởng trước mắt của tôi là dùng đến hoa văn vĩ xà trong thần thoại cổ đại.” Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-phong-long/1353212/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.