Co rút đau nhức khiến cho Thiên Dao kêu lên một tiếng đau đớn, theo bản năng cong người lên. Có lệ, theo khoé mắt lặng im chảy xuống. Nhục nhã không chịu nổi như vậy, tâm so với thân thể còn đau đớn gấp bội. Đầu ngón tay bén nhọn bấm vào da thịt trong lòng bàn tay, huyết nhục mơ hồ một mảnh.
Giằng co như vậy đối với hai người mà nói đều là một loại hành hạ. Con ngươi đen như mực của Sở Diễm gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử dưới thân, giọng nói lạnh lùng, “Cầu xin ta, ta sẽ bỏ qua cho nàng.”
Sắc mặt Thiên Dao trắng bệch, hai gò má vương đầy nước mắt, lại quật cường cắn chặt làn môi, một giọt máu đỏ tươi như huyết châu rơi xuống, giống như không tiếng động tố cáo hành vi của hắn. Cho dù là chết, nàng cũng sẽ không tiếp tục cúi đầu trước hắn.
Sự nhẫn nại của Sở Diễm dường như cạn kiệt, hắn có thể dung túng nàng tuỳ hứng, bao dung cho sự tự phụ kiêu ngạo của nàng, thậm chí là hạ mình tới lấy lòng nàng. Nhưng nàng vẫn như cũ lần lượt chạm vào giới hạn của hắn. Hắn bất quá chỉ muốn một câu giải thích của nàng, ít nhất để hắn có cảm giác nàng còn tồn tại. Thậm chí, hắn tình nguyện vì nàng trừng phạt người hãm hại nàng. Mấy ngày này, mặc dù Sở Diễm bận việc triều chính, nhưng hậu cung là hậu cung của hắn, trong lòng hắn tất nhiên là biết rõ, dám làm chuyện này, không phải Linh Lung, mà là Doãn Hàm Tuyết.
Đã xảy ra nhiều chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-on-nhu-thien-ha-lam-sinh-le/2110326/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.