Sau khi Tuyên Giản đi rồi nửa hồn của Yến Duân dường như cũng đi theo hắn. Gã vẫn phải sống tiếp hoàn thành trọng trách của một đế vương, nhưng ánh mắt vô hồn chẳng khác gì một thi thể biết đi.
Trong thâm tâm gã không một giây phút nào thôi không cảm thấy đau đớn, có những đêm gã ôm chặt lấy ngực đau đến quặn lại mà ngự y lại chẳng thế nào chuẩn đoán ra bệnh gì.
Yến Duân bỏ mặc bao lời khuyên can vẫn chôn Tuyên Giản trong lăng mộ của hoàng thất, thậm chí những điều hắn phạm phải đều không ghi vào trong sổ sách, việc làm này đã khiến rất nhiều người bất bình nhưng gã chẳng mảy may để ý.
Gã lại tiếp tục điều tra những quan lại trong triều, chỉ cần phạm tội, bất kỳ ai gã cũng không buông tha, kể cả những người trước kia đã có công giúp gã lên ngôi.
Càng gần với vinh hoa phú quý, càng gần với quyền lực, con người càng tham lam, triều đại nào mà chẳng có tham quan, Yến Duân trị vì dân tốt nhưng lại khiến nhiều kẻ thấp thỏm sợ hãi.
Yến Duân lên ngôi được năm năm, ngay cả Yến Quốc đưa tin cũng không hồi đáp khiến Yến Vương nảy sinh đề phòng, chính thức đổ cho Yến Duân tội mưu phản.
Vào năm thứ sáu Yến Duân lên ngôi, Yến Quốc đem theo quân tiến vào Dung Thành, cùng với những kẻ bất mãn với Yến Duân cấu kết lật đổ gã.
Lưu Sơn vì mở đường cho Yến Duân mà bỏ mạng, Yến Duân thoát khỏi truy binh nhưng bị thương rất nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-mot-long-muon-chet-lai-bi-ep-song-lai/2720892/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.