Từ sau khi chứng kiến Yến Duân trừng phạt Sở An một cách tàn nhẫn Tô Nhược vẫn kinh hãi không thôi. Họ không có công cũng có sức, theo Yến Duân suốt bao nhiêu năm, tại sao Yến Duân có thể vì một người xa lạ mà không màng đến tình xưa như thế? Hiện giờ chưa là gì đã như vậy, sau này còn đến mức nào?
Huống chi Yến Duân là hoàng tử, không thể vì một nam nhân làm mờ mắt được. Vì tương lai của chủ tử, nàng ta nhất định phải tìm cách tách hai người họ ra, dù cho có mất mạng, vì tương lai của chủ tử, nàng ta nhất định không thể trơ mắt đứng nhìn Yến Duân lầm đường.
Đằng sau quán trà có một sơn cốc, bên trong sơn cốc có một cái hồ lớn, thỉnh thoảng Tuyên Giản sẽ lén lút chạy ra ngoài này tắm rửa. Hắn rất thích nơi này, nước trong vắt nhìn thấy tận đáy, phía trên cao là thác nước cuồn cuộn đổ xuống, đẹp như tiên cảnh.
Tuyên Giản vừa ngâm mình trong nước vừa ngâm nga hát, có lẽ cuộc sống này quá yên bình nên khiến hắn dần quên hai năm cực khổ sống trong cung, dù sao cũng chỉ hai năm thôi mà, tương lai còn dài, chỉ là...
Không biết nghĩ đến gì nụ cười của Tuyên Giản dần tắt lịm, đột nhiên hắn với lấy hòn đá ở bên cạnh liên tục mài lên người, như muốn rửa trôi hết những thứ dơ bẩn còn sót lại. Nhưng dù hắn có kì đến mức nào cũng đâu thể sạch được, trên cánh tay da bị tróc đến rỉ máu.
Tuyên Giản buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-mot-long-muon-chet-lai-bi-ep-song-lai/2720872/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.