Một chiếc xe ngựa thoải mái đẹp đẽ quý giá, đi qua cửa thành nguy nga, dọc theo đường lớn Huyền Vũ mà đi.
Xa phu tay cầm dây cương khống chế ngựa, tư thế thuần thục, hai con tuấn mã dưới tay hắn rất nghe lời, tuy rằng xe đi nhanh chóng lại rất vững vàng.
Xe ngựa đi thẳng tới trước khách sạn Long Môn, xa phu mới kéo dây cương, tuấn mã lập tức dừng bước.
Nha hoàn ngồi ở bên trong xuống xe vén màn lên, rồi mới xoay người, đỡ Mãn Ý xuống xe. Nàng đang cầm một vò rượu đào trong lòng, tuy rằng miệng vò đã được che đậy kỹ bằng nút vải, nhưng mùi hương Cao Lương nồng đậm vẫn tỏa ra.
Giày nhỏ thêu hoa bước trên thềm đá, bước chân khi vào cửa nhanh hơn so với bình thường.
Nàng nhìn lại hàng ghế trên lầu hai, lại phát hiện phía sau bức rèm che trống rỗng, không nhìn thấy ai cả, sự chờ mong trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức liền giảm vài phần.
“Ngươi còn có việc phải làm, ta tự đi vào là được.” Mãn Ý nói, đuổi khéo nha hoàn, xoay người đi đến tiểu viện nơi mà hai phu thê đang ở.
Nhưng mà, trong tiểu viện cũng không có một bóng người, nam nhân mà nàng muốn nhìn thấy nhất cũng không ở trong phòng.
Nàng không chịu hết hy vọng, tay cầm vò rượu đi đi lại lại ở khách điếm, tìm một lúc lâu, cuối cùng mới xác định, Thiết Tác thật sự không có ở đây. Nàng trở lại đại sảnh, đi đến trước quầy, mở miệng.
“Ách, xin hỏi đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-man-y/1969617/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.