Mạc Chước vừa nghe Mộc Cẩm nói vừa quan sát biểu cảm của đối phương.
Thấy ánh mắt cậu không chút chột dạ cũng đã tin tám phần.
Mạc Chước nhìn dáng vẻ của cậu kiểu gì cũng giống ham chơi nên mới mới lạc đường chạy tới chỗ mình.
Không nghĩ tới Sùng Minh chân nhân đức cao vọng trọng lại có đồ đệ nghịch ngợm như vậy.
Phải biết rằng lỡ như đi lung tung trong cung mà đi tới nơi nào đó không nên đi hoặc chọc giận người nào đó thì sẽ rất nguy hiểm.
Mạc Chước nghĩ tới địa vụ của quốc sư ở Tây Lăng. Giúp người này cũng không có gì không tốt bèn chỉ đường cho Mộc Cẩm.
Lại không nghĩ tới mình đã chỉ đường xong mà đối phương vẫn chưa đi ngay.
Cậu ngồi xuống thềm đá mà lúc nãy hắn ngồi rồi cầm lấy quyển sách bên cạnh lật xem.
Khi nhìn thấy nội dung trong sách, Mộc Cẩm lập tức cảm thấy khó chịu.
Nội dung trong sách toàn là những quy tắc đạo lý lớn, giảng giải lại tối nghĩa khó hiểu, không trách lúc nãy hắn đọc sách một cách khó khăn như vậy.
Nội dung của quyển sách này rõ ràng không phải sách dùng để dạy trẻ nhỏ.
Bây giờ Mạc Chước chỉ là một đứa trẻ, lại không có cơ sở, chỉ sợ còn không hiểu sách đang viết về cái gì.
Cho dù có đọc hiểu, mà đọc mấy quyển sách nhân nghĩa đạo đức phù phiếm bên ngoài này cũng bị dạy hư.
Nhưng Mộc Cẩm cũng rõ ràng tình cảnh hiện tại của hắn.
Cho dù mẹ hắn - Linh phi không thất thế nhưng nàng ta cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-gap-go-co-chap-cuong/196627/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.