Mộc Cẩm nghe vậy mới ngồi dậy rồi nhẹ nhàng gật đầu với hắn. Cậu không nhìn nhầm, đôi mắt hắn lóe lên sự tránh né rồi biến mất. Mộc Cẩm nhăn mày, cậu giơ còng vàng trên cổ tay mình lên rồi hỏi: “Chước Nhi, chuyện này là thế nào?”
Ai ngờ Mạc Chước nghe thấy cậu hỏi thì ánh mắt lóe lóe. Hắn không trả lời, mà lại đi tới cạnh bàn.
Cầm lấy một miếng bánh sữa bò trên đĩa, đi đến trước mặt cậu rồi mỉm cười nói: “Cẩm ca ca đói rồi chứ gì, huynh có muốn ăn bánh sữa bò không?”
“Ta còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, huynh tặng ta loại bánh này, đến bây giờ ta vẫn còn nhớ hương vị đó. Trên thế giới này, Cẩm ca ca là người đầu tiên đối xử thật lòng với ta.”
“Sau khi Hoàng tổ mẫu đi, ta cũng chỉ còn lại huynh……”
Mạc Chước yếu ớt nhìn cậu, nhưng lúc này cậu cũng không bị đối phương làm cho mơ hồ. Bởi vì cậu chú ý tới, ánh mắt hắn nhìn cậu ngoài thâm tình, còn tràn đầy sự độc chiếm, thậm chí còn có một tầng cảm xúc sâu hơn làm người phải run rẩy.
Loading...
Không biết bắt đầu từ lúc nào mà Chước Nhi của cậu đã biến thành dáng vẻ này. Trong lòng Mộc Cẩm có chút phức tạp nhìn Mạc Chước, nhẹ giọng nói: “Chước Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mạc Chước nghe câu hỏi của cậu, hắn rũ mắt giấu đi sự lạnh băng dưới đáy mắt, đặt miếng bánh sữa bò xuống cái bàn thấp bên cạnh.
Sau đó cúi người tới gần nắm lấy bàn tay, mỉm cười hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-gap-go-co-chap-cuong/1355800/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.