Mặc dù hai người vẫn luôn gửi thư cho nhau, Mộc Cẩm cũng thường xuyên nhìn thấy hắn nhờ có 003. Nhưng cậu vẫn muốn chính tai nghe Mạc Chước nói.
Cậu biết ba năm nay bé con nhà mình chịu không ít khổ, quân đội Bắc cương nào có dễ dàng nắm lấy như vậy. Muốn làm những bộ tộc quấy rầy biên cảnh Tây Lăng suốt bao nhiêu năm qua cúi đầu xưng thần, Mạc Chước không biết phải nghĩ bao nhiêu đối sách.
Chủ tiếc cậu không thể ở bên cạnh hắn trong khoảng thời gian đó, bởi vì cậu phải ở lại kinh thành để lót đường cho hắn. Dù gì thứ bọn họ muốn không chỉ là quân quyền, mà còn là ngôi vị cao nhất kia nữa.
Cho nên, khống chế quân quyền chỉ là bước đầu tiên. Có Mộc Cẩm ở đây, dù Mạc Chước không ở kinh thành hắn cũng biết tình hình trong triều. Càng quan trọng là, vì để hắn có được sự ủng hộ của người dân, không biết mấy năm nay Mộc Cẩm đã bí mật làm bao nhiêu chuyện.
Chỉ là giờ phút này Mộc Cẩm lại không nghĩ đến sự vất vả bao nhiêu năm qua của mình, cậu chỉ đau lòng bé con. Nghĩ đến hình ảnh chém giết máu tanh trên chiến trường của đối phương, cậu vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn.
Nhìn thấy sự đau lòng trong đôi mắt cậu, Mạc Chước dịu dàng ôm người vào trong ngực. Lúc này hắn đã không còn là đứa bé không nơi nương tựa năm đó nữa, trong tay của hắn cũng không chỉ khống chế toàn bộ đội quân Bắc cương.
Loading...
Lúc trước lãnh binh tấn công các bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-gap-go-co-chap-cuong/1355792/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.