Mạc Chước không nhịn được mà kéo kéo cổ áo, hắn cảm thấy độ ấm trong lều đột nhiên cao lên không ít, cũng làm cả người hắn bắt đầu trở nên khô nóng. 
Hắn hơi nghiêng đầu trộm ngắm Mộc Cẩm, bàn tay kia hắn không thể quen thuộc hơn được nữa, bởi vì thường xuyên được cảm nhận nó. 
Lúc còn rất nhỏ, Cẩm ca ca tay cầm tay dạy hắn tập võ, dạy hắn tập viết. Cậu luôn dùng bàn tay ấy dịu vàng vuốt ve đầu hắn, khen ngợi hắn làm rất tốt. Sẽ cẩn thận băng bó vết thương khi hắn bị thương. 
Hắn nhớ rõ đôi tay kia thoạt nhìn nho nhỏ, mềm mại, nhưng lại giống như Cẩm ca ca, có sức mạnh làm dịu linh hồn hắn. 
Ánh mắt hắn không thể khống chế mà nhìn người bên cạnh, trong lòng lại cảm thán, màu da của Cẩm ca ca thật sự rất trắng. 
Tuy rằng vóc dáng không tính cao nhưng dáng người lại tinh tế cân xứng. Áo trong mỏng manh vẽ ra đường cong xinh đẹp, thiếu niên không tự giác nghĩ, vòng eo thon này có lẽ chưa đầy một nắm tay. 
Không chỉ như vậy, Cẩm ca ca còn đặc biệt đáng yêu. 
Loading... 
Đôi mắt mèo, má lúm đồng tiền với khóe môi dù không cười vẫn hơi cong lên, không hiểu sao luôn làm hắn cảm thấy ngọt ngào trong lòng. 
Mạc Chước không biết bản thân đã ngây người ngắm Cẩm ca ca từ lúc nào. 
Cho đến khi đối phương thử nhiệt độ của nước xong, định cởi áo trong ra mới đột nhiên tỉnh táo lại. 
Hắn nhanh chóng xoay người quay mặt đi, không dám nhìn phong cảnh dưới lớp áo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-gap-go-co-chap-cuong/1355786/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.