Edit & trans: Hắc Nguyệt Linh Ngư
Tô Mạc cẩn thận đặt Hoàng Tuyên cả người đầy máu lên chiếc giường gỗ to rộng được phủ một tấm lụa vàng tươi .
Nắm lấy đôi tay lạnh lẽo của Hoàng Tuyên, dùng nội lực của chính mình duy trì nhiệt độ cơ thể của Hoàng Tuyên, máu tươi đỏ thắm lan tràn mở ra một cảnh tượng nhìn qua có chút ghê người, Tô Mạc cảm giác như trái tim có chút phát khẩn.
Phẫn nộ chất vấn nói: "Thái y đâu? Sao còn chưa tới?"
Một đám cung nữ thái giám bị Tô Mạc làm cho sợ tới mức nhảy dựng, Ngọc Châu nơm nớp lo sợ đi ra nói: "Điện hạ Hàn công tử đã đi mời người sẽ đến ngay lập tức."
Trong hốc mắt đen nhánh ấp ủ một trận gió lốc đáng sợ, khiến mọi người ở đây không dám thở mạnh một tiếng.
Bỗng nhiên một trận tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Hàn Dương thở hổn hển dẫn Hồ thái y đi vào tẩm cung Thái tử.
Hồ thái y vừa mới vượt qua ngạch cửa liền muốn gục trên mặt đất, cũng không biết là do mệt đến mức không còn sức lực hay là bị dọa sợ trước bầu không khí khủng bố ở trong phòng.
"Vi thần khấu kiến......"
"Đừng vô nghĩa, nhanh tới trị thương cho hắn."
Tô Mạc ném qua một cái ánh mắt sắc lạnh khiến Hồ thái y sợ tới mức cả người run lên nửa đoạn lời nói sau không tự chủ được mà nuốt xuống, vội vàng bò dậy từ trên mặt đất.
Tô Mạc đứng ở một bên nhìn y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-dung-hang/3675739/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.