Nàng lúc nào cũng không thích chung chồng cùng phụ nữ khác, vì sao lại đột nhiên nói vậy chứ?
“Nàng nói cái gì?”
“Xin bệ hạ nạp thêm phi tần, vì hoàng thất lấy con nối dõi” Giọng Diệp Vũ nhu hòa, bình thản. Hắn nhìn nàng chăm chú, càng cảm thấy nàng thay đổi, trở nên khiến người ta mê hoặc. Mãi một lúc sau, Sở Minh Phong mới áp chế nghi hoặc trong lòng lại, hỏi, “Vũ Nhi, đây là nàng nói thật tình đó hả?”
Nàng gật đầu, ‘Nói thật đó ạ. Nếu bệ hạ tin thiếp, thì nên để việc này cho thiếp làm đi ạ”
Hắn nhìn thấy nàng thực sự không nói đùa, hơn nữa còn rất thật, hắn không đoán được tâm tư của nàng, nói, “Chúng ta chẳng phải nói là tốt lắm sao? Ta cũng sẽ không có phi tần, chỉ có hoàng hậu, chỉ có nàng thôi”
Trong lòng Diệp Vũ chua xót, đau khổ, lặp lại, “Xin bệ hạ nạp thêm phi tần đi ạ”
“Đến tột cùng nàng còn muốn ta làm thế nào nữa hả?” Giọng hắn đã giận tái đi rồi.
“Bệ hạ nghe không hiểu sao ạ?” nàng nói lạnh nhạt, “Xin bệ hạ nạp thêm phi tần đi”
“Nàng đừng có hối hận đó!”
Sở Minh Phong tức giận trừng nàng, tự mình cởi áo đi ngủ.
****
Một đêm này, cả hai ngủ cùng giường mà lưng lại quay lại nhau chất đầy tâm sự. Trưa hôm sau, Sở Minh phong không về dùng bữa, để cho cung nhân mang bữa trưa tới ngự thư phòng.
Vào đêm, Diệp Vũ đợi rất lâu mà hắn vẫn chưa về, bất giác tinh thần hoảng loạn. Hắn vẫn còn phe tấu chương ở ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297443/chuong-194-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.