Đối diện một lúc lâu, nàng vẫn tránh mà tránh không được, cắn răng trừng hắn, tức giận ngập mắt. Thác Bạt Hoằng túm chặt lấy gáy nàng, lấy tốc độ sét đánh đáp úp về phía môi nàng. Nàng lập tức né tránh, lại không động đậy được, môi đã bị hắn tóm gọn, nàng hung hắn cán xuống. Hắn cũng không lùi mà tiến tới, chẳng để ý tới cơn đau và máu, cứ hôn quyện lấy môi nàng. Nàng phản kháng kịch liệt, cứ như một người điên vậy cố ý ngăn cản sự xâm nhập của hắn.
Chỉ trong nửa khắc, hắn tấn công không được, chỉ có thể hôn được lên môi bên ngoài, mang theo sự ngoan cường.
Nàng cảm thấy như bị dao cắt vậy, đau tới mức chân tay trói chặt, máu tanh tràn ngập miệng. Định ngăn lại cũng không ngăn được sự bá đạo của hắn. Mãi lâu sau, Thác Bạt Hoằng mới buông nàng ra, lệ khí ngập mắt, “Đây mới là từng phạt nhỏ thôi”
Diệp Vũ hận giơ tay lại bị hắn túm chặt.
“Ta đã làm theo ý ngươi ẩn nấp bên cạnh phụ hoàng ngươi rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa ghả? Ngươi dựa vào cái gì mà đối xử với ta như vậy chứ?” Nàng tức rồi, rút tay ra thật sự muốn đấm một phát mạnh lên đầu hắn.
“Nữ nhân của ta, chọc giận ta sẽ có kết cục như vậy” Bàn tay to của hắn túm sau gáy nàng, dễ dàng kéo nàng lại gần, “Nếu có lần sau, sẽ không chỉ có thế đâu”
“Ta không phải nữ nhân của ngươi!” Nàng rống lên, để ý tới hai mắt đục ngầu của hắn.
“Sở Minh Phong giờ đã nghèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297425/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.