Sở Minh Phong đẩy nàng ra, nàng xoay người, thong dong tiếp nhận chén thuốc trong tay Thác Bạt Hoằng, để cho Sở Minh Phong uống.
Sức kiên nhẫn của Thác Bạt Hoằng đã hết, lại nghe thấy nàng nói, “làm phiền vương gia bảo người ở nơi này, mỗi ngày sắc hai chén thuốc cho Minh Phong uống, không cảm ơn”
Hắn chẳng nói gì, nhìn nằng chằm chằm, mắt như băng lửa, như đao kiếm muốn giết người vậy.
“Vũ Nhi, đi thôi” Sở Minh Phong nói lo lắng, biết Thác Bạt Hoằng đang nổi nóng, không biết hắn có thể đối xử với Vũ Nhi thế nào nữa.
“Minh Phong, hôm nào ta lại tới thăm huynh, huynh nhất định phải giữ gìn sức khỏe đó” Diệp Vũ dặn dò.
Bỗng Thác Bạt Hoằng cứng ngắc đi tới, túm chặt cổ tay nàng kéo nàng rời đi. Nàng kêu thế nào, giãy dụa ra sao hắn cũng chẳng để ý tới, cho tới khi ném thẳng nàng vào toa xe, nét mặt lạnh băng vẫn cứ thế.
“Đau chết mất, buông ra! Huynh phát điên lên gì thế?” Nàng đau trợn mắt nghiến răng.
“Nàng cũng biết đau hả?” Hắn túm nàng vào trong lòng, khóa chặt cả người nàng lại, “Nàng làm vậy là không biết liêm sỉ hả?”
“Ta và Minh Phong là vợ chồng, là chuyện đương nhiên, huynh không cần xen vào!” Diệp Vũ kêu lên phẫn nộ, “Hiện giờ người không biết liêm sỉ là huynh đó. Buông ra!”
Hắn bị lửa giận ngập tràn trong người, giam cầm nàng, hôn nàng mạnh mẽ… Thùy tai, cằm, cổ, lưỡi nóng bỏng lướt lên khắp da thịt hở ra trên người nàng, cắn rồi lại cắn, cơn cuồng nhiệt bùng nổ sôi trào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297418/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.