…
Diệp Vũ không nói, cứ thản nhiên nhìn hắn chăm chú. Quả nhiên TRâm Cài để ý từng tý hành động của nàng rồi bẩm báo với hắn, hắn lo nàng lại trón, nên mới để TRâm Cài giám sát nàng liên tục.
Mặt hắn không đổi, lại hỏi, “Sau đó nàng đi đài quan sát Hồng mai của lầu Tiêu Tương gặp ai hả?”
“Bệ hạ coi ta là cái gì thế? Là đồ chơi sao?’ Cảm xúc nàng phập phồng, khí thế bức người nói, ‘Ta và lâm đại ca tán gẫu vui vẻ, không được sao? Có người bỏ số tiền lớn ra mời ta dạy múa, không được sao? Ngài bảo Trâm Cài nhìn chằm chằm ta, chẳng bằng cứ lấy dây mà trói chặt ta lại đi, rồi giam ta lại trong tẩm phòng, làm kiểu gì cũng không cho đi!”
“nàng thế mà đem nghĩ trẫm tới mức không chịu nổi vậy sao?” Sở Minh Phong áp chế cơn giận.
“Bệ hạ tự tung tự tác cho tới tận bây giờ đúng là thật không chịu nổi rồi!” Lửa giận nàng bùng cháy, lời vừa ra khỏi miệng mới biết là không nên nói.
Đôi mắt hắn hơi co rút lại, lại nhịn, mới áp chế được cơn giận kia; tiếp đó hắn cũng không cởi áo choàng, cứ vậy mà nhảy xuống ao. Nàng trong lúc hắn nhảy xuống thì có phản ứng, lập tức chạy trốn.
Nhưng trong nước khó di chuyển, chỉ mới đi được ha ba bước thì đã bị hắn bắt lại. Hắn ôm lấy nàng, dùng cánh tay sắt ôm chặt lấy nàng. Diệp Vũ không hề giãy dụa, cũng không rõ tâm tư hắn, nhưng lại lo hắn đánh bất ngờ, dù sao trên người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297363/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.