Sở Minh Phong nói, “Được” giọng nói ấm ách. Ngày hôm sau, dùng bữa xong, Diệp Vũ đi tới Tàng Thư các, Trâm Cài nhắm mắt đuổi theo. Có ý chỉ của bệ hạ, công công Tàng thư các không dám ngăn lại, còn sai người mang bình trà nóng đến. Nàng bảo không muốn bị ai quấy rầy, nên để Trâm Cài đứng đợi ở cửa. Cứ vậy, Trâm Cài liền đứng đợi ở cửa.
Nàng cầm một quyển lên vừa xem vừa lật, giả vờ tìm sách, lật vô số tập thơ. Lấy tính cách đa nghi của Sở Minh Phong, nhất định sẽ không để “thần binh phổ” giao cho Thẩm Chiêu quản lý, như vậy cuốn “thần binh phổ” nhất định được giấu trong cung. Từ trong miệng Sở Minh Phong do thám ra thì biết cuốn “Thần binh phổ” được giấu ở đâu, cũng thật khó giấu. Chiều qua lại tìm một lần cả điện Trừng Tâm, nàng suy nghĩ lại muốn quyết định đến tìm Tàng Thư các một lần nữa.
Tập thơ Tàng thư các rất nhiều, có đủ cho nàng tìm. Nàng nhìn liếc mắt một cái toàn bộ Tàng Thư các, biết vậy nên mới thúc giục tìm. Có tới mấy ngàn sách thơ, lật tìm cả từng quyển một, biết tìm tới ngày tháng năm nào đây? Bỗng nhiên, đôi mắt nàng sáng ngời, trái tim gần như sắp bật ra-tập thơ này vì sao lại có nhiều hình vẽ binh khí vậy nè?
Tim như nhảy vọt lên, nàng lật qua lật lại xem, rốt cuộc đã biết mấu chốt. Quyển sách này, bìa ngoài là tập thơ, mà tên sách lại biết ba chữ cứng cáp “Thần Binh Phổ” to tướng hùng hồn. Nàng hiểu ram vì đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297351/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.