Lúc tỉnh lại, Diệp Vũ trợn to hai mắt, khiếp sợ trừng nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh, SởMinh Phong. Nơi này là tẩm điện của thiên tử! Hắn sai người bắt nàng!Hắn định làm gì đây?
Nàng bò ngồi dậy lại phát hiện ra hai tay bị trói lại, hơn nữa trên người chỉ còn quần áo lót che thân, áo khoácngoài đã bị cởi ra. Nàng tâm loạn như ma, nghĩ đến lần này có phải kháclần trước không, có phải chỉ thử thôi không.
Tẩm điện chỉ có mộtngọn đèn cung đình duy nhất, bóng in rất to, có cảm giác mờ ảo, ái muộimê ly. Hắn cũng chỉ mặc bộ lót màu vàng tơ, tuy ngồi ở bên cạnh nàng,nàng lại cảm thấy hắn cực kỳ nguy hiểm, có lẽ còn trở mặt ngay sau đó.
Nàng cố sức bình tĩnh lại, trăm ngàn không thể loạn, muốn bình tĩnh, phải bình tĩnh… Nói không sai là hắn đã hù doạ được nàng.
“Ngươi theo mẫu hậu về điện Từ Ninh, hoàng đệ nhìn ngươi, sắc mặt nặng nề, cứnhư đoán được ngươi sẽ xảy ra chuyện gì đó vậy” Sở Minh Pohng giọng lạnh băng.
“Vương gia chỉ lo buồn vô cớ thôi” Diệp Vũ cười khổ, giãydụa ngồi dạy, “Bệ hạ có thể cởi bỏ dây thừng cho tiểu nữ tử trước đượckhông?”
Hắn quay đầu nhìn nàng, bừng tỉnh như không nghe thấy lời nàng vậy, “Ngươi hiến điệu nhảy cho thái hậu, sau này cấm được nhảynữa, chỉ được phép nhảy trước mặt trẫm thôi!”
Nàng ngạc nhiên, bật thốt lên, “Vì sao?” Tay hắn khẽ vuốt ve má nàng, “Bơở vì, từ giờ trở đi ngươi chính là sủng phi của trẫm”
Nàng nghẹn họng nhìn trân trân, tim đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297313/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.