Lâm Trí Viễn đứng tại bên người, mắt thấy chuôi Kim Châm này sẽ “nở hoa” trên mặt nàng, nghĩnhất định phải ngăn cản-ngay tại thời khắc mành chỉ treo chuông, độtnhiên truyền đến một tiếng hô tức giận, “Dừng tay!”
Kim Trâmtrong tay Công chúa An Dương dừng ngay trên mặt Diệp Vũ, gần như khôngcó khoảng cách, nghe thế nội tâm chấn động một cái, không tự chủ đượcdừng lại, không rạch xuống tiếp.
Lâm Trí Viễn và Diệp Vũ khônghẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm. Bước nhanh tới là Tấn Vương, Sở MinhHiên. Hắn đẩy hai cung nữ đang túm lấy Diệp Vũ ra, sắc mặt lạnh khốc,mắt tối sầm, “Hoàng tỷ có can đảm xuống xuống tay, bổn vương cam đoanDiệp Mị cũng được y thế!”
“Hoàng đệ, ta vốn là tỷ tỷ ruột của đệ, còn Mị Nhi thì lại là cháu gái ruột của đệ mà” Công chúa An Dương tứcgiận mặt mày cau có.
“Kiêu căng mãnh liệt, ỷ thế hiếp người” SởMinh Hiên nói lạnh lùng, “Vũ Nhi sắp sửa trở thành sườn phi của bổnvương rồi, nếu hoàng tỷ còn nhớ tình nghĩa tỷ đệ ngày xưa, sẽ không gâykhó dễ, nhằm vào người một nhà Vũ Nhi, nếu không bổn vương sẽ khôngkhách sáo đâu!”
“Hoàng đệ, đệ thế mà lại bị con tiện nhân này mêhoặc chẳng phân rõ phải trái, đổi trắng thay đen!” Công chúa An Dươngnghiến răng ken két nói, “Con tiện nhân này là con hoang, đệ đừng bị bềngoài nhu nhược của nó lừa…”
“Câm mồm!” Hắn tức giận trách, “Bổn vương không muốn lại nghe thấy những lời xấu xa như thế lần nữa!”
Diệp Vũ không ngờ hắn lại bảo vệ mình như vậy, lại trở mặt với tỷ tỷ ruộtcủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297311/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.