Vì muốn có biểu hiện xuất sắc ở phủ Thuỵ vương nên mọi người tham gia biểu diễn đều tích cực chuẩn bị.
Hai ngày này, Diệp Vũ cũng luyện múa khắc khổ, Tấn vương tìm nàng hai lần,nàng cũng không phải kỵ mà tránh, chỉ nói hai ba câu rồi đuổi hắn đi.
Đêm nay luyện múa xong, canh giờ không còn sớm, nàng về phòng ở, còn chưatới cửa chính, đã trông thấy hắn ở bên cạnh tường. Hắn lúc thì nhìntrời, lúc thì cúi đầu, lúc thì đi lên trước hai bước, lúc thì mỉm cười,trông bộ dạng bồn chồn sắp chết, mà lại có bộ dáng rất tự đắc. Nàng ngơngác nhìn hắn, trong lòng nẩy sinh cảm giác nói không nên lời.
Tuy nàng chủ dộng dụ dỗ hắn, nhưng hắn lại đối nàng thật lòng, giờ hắn bịvùi sâu vào đoạn tình này, mà nàng không thể thật tình đối lại, chântình, tất cả chỉ để “Phụng mệnh làm việc” và diễn trò. Nếu như hắn biếtnàng vốn chẳng thích hắn, hắn sẽ có phản ứng thế nào đây? Có hận nàngchết không?
Nàng rất áy náy, hận mình bị người ta ép buộc lần nữa, hiếp bức, hận bản thân làm ra chuyện trái lương tâm.
Hắn quần áo trắng, đầu đội mũ ngọc, dáng người trầm tĩnh, thong dong, phong thái trác tuyệt, đặt mình trong đám đông sẽ trở nên nổi bật, trở thànhngười trong mộng của biết bao thiếu nữ. Hắn như vậy đứng giữa màn đêm,cô độc, trong trẻo và lạnh lùng như sương hoa soi vào mặt hắn, trên áotrắng càng toát lên trong trẻo kỳ tuyệt.
Sở Minh Hiên thấy nàngbước nhanh tới, trên mặt băng sương chợt biến thành cười mỉm, “Vũ Nhi”“Đêm đã khuya rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297295/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.