“Xin Vương gia thứlỗi cho, Thẩm mỗ cũng là bị bất đắc dĩ thôi” Ở phía sau, Thẩm Chiêu thếmà vẫn cười, “Hôm trước Tấn vương và Thái hậu có nhắc tới tài nghệ củaDiệp cô nương, đã hơn một canh giờ rồi, thái hậu đột nhiên hưng phấnmuốn được gặp con gái của Diệp đại tướng quân”
“Người ngươi cầntìm, cứ đi tìm trên đường đó, tới lầu Tiêu tương mà tìm, chẳng có liêncan gì tới bổn vương cả” Thuỵ vương tức giận bức người.
“Vươnggia, Thẩm mỗ đã lần tìm từng ngóc ngách của thành Kim Lăng này rồi, lầntìm cả lầu Tiêu Tương nữa nhưng cũng chẳng tìm thấy Diệp cô nương, chỉcó Diệp cô nương sáng nay tới phủ Thuỵ vương là chưa đi tìm. Do muốngiao người sớm cho Thái Hậu, cũng vì sự an toàn của Diệp cô nương, Thẩmmỗ cũng chỉ đành đắc tội Vương gia mà thôi”
“Bổn vương đã sớm nói rồi, Diệp cô nương đã sớm rời vương phủ rồi”
“Tuy là nói thế, Thẩm Mỗ vẫn muốn tìm chút, nếu không thái hậu hỏi tới, Thẩm mỗ biết trả lời thế nào đây?” Thẩm Chiêu nói vung lên, “Vương gia cũngbiết tính thái hậu rồi đó, nghĩ gì thì cũng phải làm, tuyệt không để kéo dài. Thẩm mỗ cũng vì phụng mệnh làm việc, chỉ đành đắc tội vương giatrước, sau lại xin bồi tội với Vương gia vậy”
“Bổn vương tuyệtkhông cho phép có kẻ nào quấy rối trong vương phủ!” Thuỵ vương nói kiênquyết, giọng điệu và khuôn mặt lạnh băng.
“Phụng khẩu dụ của Thái Hậu, cần tìm bằng được Diệp cô nương, tìm!”
Thẩm Chiêu lúc nào cũng ôn hoà khiêm tốn, khó có thời khắc lại cường ngạnhvà giọng điệu phản bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297280/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.