Cả ông ta cũng cuồngvọng tới cực điểm, Sở Minh Phong cũng đành một mắt nhắm một mắt mở choqua không nghiêm trị. Bởi vì không dám.
Bởi vì Sở Minh Phong cóthể ngồi vững trên ngôi vị hoàng đế, trên ngai vàng yên ổn thì phải kểtới công vĩ đại của Thuỵ vương – lúc tiên hoàng băng hà, ông ta phụnglệnh di chiếu đăng cơ, hai đệ đệ hắn giả mạo chỉ dụ của vua, có ý địnhtạo phản. Đúng lúc này, Thuỵ vương trong tay cầm năm mươi vạn binh mã Sở quốc, dẫn năm vạn tinh binh hồi kinh, nửa số canh bên ngoài, dẫn mộtvạn tinh binh vào thành, hai đệ đệ mới không dám lỗ mãng, án binh bấtđộng.
Thuỵ vương phái người tới mời nàng đi vương phủ, có mục đích gì?
Cánh cổng lớn phủ Thuỵ vương khí khái, bên trong hào hoa xa xỉ, hẳn không thua hoàng cung.
Diệp Vũ được người hầu đưa tới thư phòng, ước chừng đợi hai ấm trà, ông ta mới khoan thai đi tới.
Ông ta hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang tiến vào thư phòng, cùng vớitiếng cười hào sảng, “Bổn vương tới chậm, Diệp cô nương thứ lỗi cho”
“Vương gia khách sáo rồi. Vương gia quý nhân bận rộn, tiểu nữ tử chờ thêm chút cũng không sao”
“Cha ngươi có khoẻ không, có hay về nhà không?”
“Trước đây còn ở phủ tướng quân, phụ thân có về nhà một lần”
Nàng biết, phụ thân là thuộc hạ cũ của Thuỵ vương, đi theo ông ta hai mươinăm, sau khi ông ta hồi kinh dưỡng bệnh, phụ thân mới tiếp nhận binhphù, đóng ở biên cảnh.
Thuỵ vương xuất thân là võ tướng, hìnhdáng khôi ngô, rắn chắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297275/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.