Nàng chỉ đi du lịch Nam Kinh để giải sầu thôi, chỉ là ngồi uống trà ngắmcảnh trên sông Tần Hoài thôi, sao mà lại gặp phải chuyện này chứ?
Lấy nhãn lực của hắn cho dù căn phòng này có tối mò không nhìn thấy mặt nhau chăng nữa, hắn cũng nhìn thấy tia do dự của nàng.
Hắn khẽ chạm nhẹ vào môi nàng, rồi nhẹ nhàng vuốt phẳng, giây lát thì rờixuống, chạm vào xương quai xanh của nàng, bộ ngực nàng phập phồng.
Thể xác và tinh thần chấn động, nàng không thể kiềm chế được sợ run, trên người lửa càng bốc cao, càng khó chịu vô cùng.
Nàng thế này mới biết, cả người trần truồng mà hắn cũng vậy.
Hắn rụt tay về, Diệp Vũ không tự chủ được túm được tay hắn, cả người phát run lên, “Nóng quá…thật khó chịu quá…”
Hắn nặng nề bảo, “Như mong muốn của ngươi”
Mỗi một tấc trên người đều là ngọn lửa, thiêu huỷ lý trí của nàng, nàng sắp phát điên rồi, không thể khống chế được tư tưởng và tay chân của mình,ôm lấy cổ hắn, ngẩng đầu hôn hắn, cảm giác thoải mái hơn chút. Cái kiểukhát vô cùng và lo lắng này chẳng những không hề giảm bớt mà ngược lạicàng trầm trọng thêm, làm cho nàng muốn nhiều hơn nữa.
Hắn cóchút kinh ngạc, không ngờ vị đại tiểu thư yếu đuối nhát gan lại có ganlớn thế, tuy hôn rất ngốc nghếch, vội vàng mà lại bốc lửa. Hắn hôn lạinàng, mút chặt cánh môi nàng, tiến quân thần tốc, cuốn chặt chiếc lưỡithơm tho của nàng…
Trong bóng đêm, một màn kinh hoàng, hỗn loạn.
Nàng ôm lấy hắn, tay nhỏ bé mềm mại không xương chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung/1297236/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.