Đột nhiên sắc mặt Thượng Quan Nguyệt trắng bệch, cả người không ngừng run rẩy, bàn tay ôm đầu thống khổ kêu lên thảm thiết:
- A... đau... mẫu thân... Nguyệt Nhi đau đầu quá...
Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt Thượng Quan Nguyệt biến đổi xanh rồi trắng luân phiên, cả người như mắc bệnh điên không ngừng run rẩy... Thật là doạ người...
- A... A... đau quá... Nguyệt Nhi đau quá... mẫu thân...
Thượng Quan Nguyệt đau đến mức ứa mồ hôi lạnh khó có thể chịu đựng. Ả cảm giác mình như chết đi sống lại, sống lại rồi lại chết đi.
Diệp Mẫn ngồi cạnh thấy Thượng Quan Nguyệt đột nhiên phát cuồng, bên tai nghe thấy tiếng nàng ta kêu thảm thiết thì mặt đầy nôn nóng vội vàng hỏi:
- Nguyệt Nhi... Nguyệt Nhi... ngươi làm sao vậy? Ngươi đừng doạ mẫu thân...
Nói rồi Diệp Mẫn liền bước lên muốn ôm lấy Thượng Quan Nguyệt.
Trong lòng bà ta khó hiểu cực kỳ, vừa nãy Nguyệt Nhi không phải vẫn còn rất tốt sao, bây giờ tự nhiên lại kêu thảm thiết như vậy? Hơn nữa còn lăn lộn run rẩy trên mặt đất, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi?
- A......
Thượng Quan Nguyệt kêu thảm thiết, cả người nàng ta đau đớn như bị rút xương rút máu.
Vì làm cho người mình bớt đau đớn, Thượng Quan Nguyệt cầm lấy chén trà trên bàn ném xuống đất, dường như muốn đem toàn bộ đau đớn trên cơ thể cũng ném đi ra ngoài.
"Bộp... choang..."
Một tiếng lại một tiếng vang lên nối tiếp, suýt chút nữa ném trúng Diệp Mẫn.
Diệp Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung-xau-nu/2808415/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.