Sau đó ánh mắt của Tố Tố liền tập trung trên người Long Tử Viễn, sắc bén khiếp người.
- Tấn vương, mấy thứ này là hoàng thượng nguyện ý cho ta, nếu đã là đồ vật cho ta thì chính là thuộc sở hữu của Thượng Quan Tố đây. Như thế nào sắp xếp tự nhiên là do ta định đoạt rồi.
- Ngươi nói vậy không phải là ám chỉ hoàng thượng kiệt sỉ, muốn làm ta lại mang mấy thứ này tiến cung trả người chứ? Ta nghĩ chắc chắn hoàng thượng sẽ không cố ý phô trương làm màu như vậy đâu!
- Nếu hoang thượng thật là loại trá đế hoàng như vậy, kia làm phiền các ngươi nâng mấy sính lễ này về đi. Thượng Quan Tố ta còn chưa muốn gả cho hoàng đế dối trá như vậy.
Dứt lời Tố Tố liền xoay người muốn rời đi, Long Ứng Uyên vội ngăn nàng lại, nói:
- Tố Tố chớ có tức giận. Nếu trẫm đã mang sính lễ tới thì đống sính lễ này tất nhiên là của nàng. Tố Tố muốn sắp xếp như nào đều có thể hết.
- Hoàng huynh, việc này không thể nha!
Khuôn mặt Long Tử Viễn tối sầm lại, cố gắng khuyên bảo Long Ứng Uyên.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Long Ứng Uyên không hề biến sắc hay tức giận. Hắn không thèm để ý đến lời khuyên bảo của Long Tử Viễn.
Thượng Quan Hạo hết nhìn Long Tử Viễn lại nhìn Long Ứng Uyên. Tuy rằng ngoài miệng hoàng thượng bảo để Tố Tố tự quyết định đống sính lễ quý giá kia, nhưng ông ta nào dám chứ.
Thượng Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-doc-sung-xau-nu/2808374/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.