Thẩm Lăng ngoan ngoãn làm gối đầu cho Tạ Nguyên Tuần nằm, Tạ Nguyên Tuần từ từ nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, chỉ cần hắn không có ý định đứng dậy thì nàng vẫn phải làm công cụ cho hắn chợp mắt. Có lẽ ánh sáng mặt trời chiếu lên người quá đổi dễ chịu, khiến cho cơn buồn ngủ của Tạ Nguyên Tuần, lây lan sang Thẩm Lăng đang ngồi cũng mơ màng ngủ thiếp đi. Phùng công công đứng bên cạnh thấy Tạ Nguyên Tuần đã thiếp đi, ông để cho hạ nhân lui ra ngoài Trường Nhạc Cung. Sau đó rũ mắt yên lặng thủ ở bên cạnh. 
Thẩm Lăng ngủ không được bao lâu thì cảm thấy chân mình đang bị tê cứng mà tỉnh dậy, trên đùi Tạ Nguyên Tuần còn đang nằm, nên nàng chỉ có thể bóp nhẹ vài cái vào đùi cho đỡ nhức mỏi, sau nhìn qua lại thấy Phùng công công đứng bên cạnh. 
—— Nếu như Phùng công công không ở đây thì tốt rồi, khi đó nàng có thể để Tạ Nguyên Tuần ngủ trên giường, để hai chân nàng được giải phóng. 
—— Đáng tiếc là hắn đang ở đây, nàng một chút cũng không dám, loạn động Tạ Nguyên Tuần ngay trước mặt hắn. 
Hiện Phùng công công ở đây, Thẩm Lăng thật sự không dám có lá gan kia, nàng biết trong người Phùng công công có võ nghệ, đã từng có lần ở Thái Cực Điện, nàng tận mắt nhìn thấy chim hót ríu rít đang đậu trên cây, Tạ Nguyên Tuần chỉ nói một câu ồn ào, Phùng công công liền phi thân lên trên cây biến chim sống thành chim chết, lúc ấy mắt Thẩm Lăng như sắp rớt ra ngoài, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-dien-tinh-hoang-hau/207888/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.