Thẩm Lăng trả lời, "Thiếp chỉ tò mò xíu thôi, lần sau thiếp sẽ không làm thế." Nàng nhanh chóng ném hết thức ăn cho cá. 
Tạ Nguyên Tuần tiếp tục hỏi, "Nó ăn có ngon không?" 
Thẩm Lăng cười, "Không ngon." 
- - chỉ lừa ngươi thôi, mùi vị của nó thơm và ăn rất ngon là đằng khác. 
- - ngươi đừng hòng muốn ăn. 
- - một hạt ta cũng không cho ngươi, để ngươi thèm chết! 
Thẩm Lăng hỏi, "Bệ hạ người tới tìm thiếp sao?" 
Tạ Nguyên Tuần ngồi xuống bên người nàng, cầm lấy tay nàng và nói, "Ừm, ta có thứ tốt muốn cho nàng xem, nghe người trong cung nói nàng đang ở đây ngắm cảnh, nên ta tới đây tìm nàng." 
"Bệ hạ muốn cho thần thiếp nhìn thứ tốt gì?" 
Tạ Nguyên Tuần, "Nàng thử đoán xem." 
Thẩm Lăng, ".. thần thiếp ngu dốt, không thể đoán được ý của bệ hạ." 
- - đoán con mẹ ngươi chứ đoán! 
Tạ Nguyên Tuần, "Ha ha ha ha." 
Thẩm Lăng hít một hơi thật sâu. 
- - quả nhiên hắn là tên bệnh tâm thần mà, một lời không vừa ý là lại cười, ngươi đang cười cái gì vậy, đồ ngốc! 
Tạ Nguyên Tuần cười càng lớn tiếng hơn. 
Thẩm Lăng, "..." 
Khi Tạ Nguyên Tuần đã cười đủ rồi, hắn nói, "Phùng công công, đưa mỹ nhân lên cho quý nhân nhìn xem." 
Thẩm Lăng hơi ngạc nhiên, mỹ nhân? Mỹ nhân nào? Đẹp như thế nào? 
Thẩm Lăng vẻ mặt chờ mong, người có thể khiến Tạ Nguyên Tuần được gọi là mỹ nhân chắc phải là rất xinh đẹp. 
Chẳng bao lâu, Phùng công công đưa đến cái gọi là ' Mỹ nhân ' mà Tạ Nguyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-dien-tinh-hoang-hau/207883/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.