Vũ Tình thở một cách nặng nề, nàng phải trụ mãi mới trụ được để khiến mình không ngất đi.
Đau quá, nơi đó rất trướng...
Bụng nhỏ của nàng chứa đầy long dịch. Vũ Tình thều thào, bàn tay trắng nõn của nàng khẽ đẩy nhẹ Dạ Quân. Nàng nói:
" Hoàng thượng ... ngài rút ra được không? Thiếp...thiếp rất trướng...sắp không chịu đựng được"
Bụng nhỏ căng như sắp nứt ra.
Dạ Quân vẫn không rút ra, nhưng được cái hắn không động nữa mà nằm xuống bên cạnh nàng. Vật to lớn nào đó vẫn cắm vào u động nhỏ hẹp giống như hắn đang ngăn không cho long dịch chảy ra vậy.
Hắn hôn nhẹ vào môi Vũ Tình sau đó ôm chặt lấy nàng.
" Vũ Tình, nàng có biết, khi nàng rời đi ta đã đau lòng thế nào không? Nàng có hiểu khi một người mình coi là tín ngưỡng bỗng dưng căm ghét mình, sau đó im hơi nặng tiếng rời đi thì sẽ có cảm giác như thế nào không?"
Càng nói, Dạ Quân càng kích động. Xưa nay, hắn ở trên triều nổi tiếng là một người vô cùng tàn bạo. Bất kể thứ gì trên đời không vừa mắt hắn thì hắn đều dùng bạo lực để giải quyết.
Dù là người có nắm trọng trách quan trọng đi chăng nữa. Một khi không phục tùng hắn nhẹ thì bị trừng phạt ra biên quan, nặng thì chết không toàn thây. Không những thế còn liên lụy đến người thân nữa.
Mọi việc luôn luôn nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Có thể nói trên thế gian này, bất kể là thứ gì Dạ Quân muốn đều sẽ dễ dàng có được. Thứ gì hắn muốn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-dang-so-sung-ai-ta/224549/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.