Lưu Tứ nhéo nhéo tay tiểu cô nương, ngón tay nàng tinh tế mềm mại, đầu ngón tay hơi hơi phiếm hồng, Lưu Tứ sức lực khá lớn, hắn bất quá chỉ nhéo nhéo Ngu Hạ liền đem nàng nhéo tỉnh.
Ngu Hạ dụi dụi mắt liền thấy được gương mặt tuấn lãng của Lưu Tứ.
Nam nhân vẫn lãnh đạm như cũ, phảng phất đối với ai cũng vậy, dường như không có nhiệt độ. Nhưng Ngu Hạ lại không sợ.
Ai sẽ sợ phu quân mình đâu? Nữ hài tử đều sẽ ôm một chút ảo tưởng với trượng phu mình, cho dù Lưu Tứ thoạt nhìn thực lạnh, dừng ở trong mắt Ngu Hạ nàng cũng cảm thấy Lưu Tứ lạnh lẽo một chút càng thêm mê người.
Ngu Hạ ôm lấy eo Lưu Tứ, đem mặt chôn trong ngực hắn: “Ta đang ngủ, bệ hạ quấy rầy mộng đẹp người ta, thật đáng ghét……”
Lưu Tứ vuốt ve phần lưng mảnh khảnh của nàng, tuy rằng Ngu Hạ thực nhẹ nhưng thịt đều có, sờ lên thập phần thoải mái.
Hắn thấp giọng nói: “Nếu ghét vì sao còn chui vào lòng trẫm?”
Ngu Hạ nói không nên lời, suy nghĩ một lát nàng mới nói: “Ta đây rời đi ngay——”
Nói xong nàng liền muốn đứng lên, Lưu Tứ nắm chặt eo nàng, đem nàng đè xuống: “Ngốc công chúa, nằm im đừng cử động.”
Ngu Hạ ghé vào ngực nam nhân, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại.
Lưu Tứ hỏi nàng hôm nay ăn cái gì, ngủ bao lâu, toàn là mấy câu hỏi quan tâm nàng.
Ai đối tốt với nàng nàng đều biết, Ngu Hạ nhỏ giọng nói hôm nay mình ăn điểm tâm, nàng nhẹ nhàng cắn cắn cánh môi phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-cuong-sung-cong-chua-mat-tri-nho/1515706/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.