Một lần kia khiến tôi liên tiếp ba ngày liền đều phải ở trên giường, tôi thật sự không biết, một người bị ngốc đang đối diện với tình huống này sẽ làm cái gì?
Nhưng hắn đối với tình huống này lại vô cùng hài lòng, cũng như bình thường khiến tôi mệt mỏi chỉ có thể dựa vào hắn ở trên giường.
Ở lúc mệt mỏi đến tận cùng thì ngay cả ngủ say cũng không làm được, thần kinh thường là vừa thanh tỉnh vừa mê man cùng lúc, có thể nghe được âm thanh ở bên ngoài nhưng lại không thể mở mắt ra được, sau đó chính là bị một lực mạnh kéo vào hôn mê sâu.
Bên tai cơ hồ nghe được tiếng nói chuyện.
“….”
“ Cậu chủ bang chủ đã thúc dục mấy lần để cho cậu đi một chuyến.” Là giọng của Vân Thường.
Giọng nói của Trọng Thanh ở ngay bên tai, thì ra hắn chưa thức dậy, chỉ là đem tôi ôm vào lòng, tựa đầu vào giường. “ Đã biết.”
“Cậu chủ…” Giọng nói của Vân Thường có điểm lo lắng
“ Tôi đã biết, đừng nói nữa, cậu ra ngoài trước đi.” Trọng Thanh không nhịn được tận lực đè thấp thanh âm
Nghe được tiếng mở cửa đóng vào, Vân Thường đi ra.
Tay của Trọng Thanh thật chặt đem tôi ôm vào lòng, “ Anh nên làm gì với em bây giờ?”
Sau đó bởi vì chống lại không được cơn buồn ngủ mà ngủ thật say.Tối nay hắn đi Thanh bang, đã rất lâu rồi chưa thấy về, không biết tại sao tôi có loại dự cảm không lành.
Tôi ở trên thảm phòng khách mà lắp ráp mô hình ô tô, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-phuc-tra-thu/203457/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.