Chương trước
Chương sau
Từ sáng sớm, cổng lớn tập đoàn thời trang HL đã bị cánh phóng viên vây kín khiến nhân viên muốn vào cũng gặp không ít khó khăn. Còn bên trong, các văn phòng làm việc đang ngập chìm trong tiếng chuông điện thoại, bọn họ bị tra tấn bằng hàng loạt câu hỏi làm cho không ai làm được việc gì, công việc đồng loạt bị ngưng trệ.

Lúc này, phòng làm việc của chủ tịch là yên bình nhất bởi Hà Phong đã tháo dây điện thoại bàn, điện thoại di động cũng đã tắt nguồn. Hiện tại, ông đang cùng con trai xem đoạn clip được đăng tải trên mạng.

"HL không thể hợp tác cùng tôi nữa sao? Tôi biết... Tôi rất tiếc... Tôi hy vọng mình còn hy vọng..."

Đoạn clip này chưa đến ba mươi giây, ghi lại lúc Hà Phong nói chuyện điện thoại ở tầng thượng. Thời gian ít nhưng vô cùng chất lượng, câu hói của Hà Phong đã nói trúng điểm yếu của HL, trúng thứ mà kẻ địch mong muốn bấy lâu nay.

HL tạo dựng, phát triển dựa vào nhà thiết kế thiên tài HL. Rất nhiều công ty đối thủ đã tìm mọi cách lôi kéo nhà thiết kế này về tay nhưng đều thất bại. Bây giờ thì hay rồi, không cần ai lôi kéo, hãm hại, Hà Phong đã tự đào hố chôn mình.

"Hình ảnh, âm thanh rõ nét như vậy thì ba không thể chối cãi nữa." Hà Khánh Lâm suy nghĩ rồi lên tiếng. "Tạm thời chúng ta đăng một bài đính chính nói có người cắt ghép giọng nói để hãm hại."

"Lâm này, còn tin tức gì gây ảnh hưởng lớn hơn việc HL ngừng hợp tác với chúng ta không?" Chắp tay trên bàn, Hà Phong suy nghĩ rồi lên tiếng hỏi: "Tin gì mà khiến giá cổ phiếu giảm sút không thể vãn hồi ấy."

"Sao ạ!" Hà Khánh Lâm nghi ngờ, nhìn ba hỏi: "Chắc không phải ba thấy con nhận chức CEO quá thuận lợi nên tạo thêm mấy chuyện rắc rối đó chứ?"

"Con phát triển thì ba cũng an tâm mà." Hà Phong vỗ tay lên vai an ủi con trai, ông không quên hỏi: "Mà con nghĩ ra thêm được gì chưa?"

"Ba à!" Hà Khánh Lâm điên tiết. Anh thật sự không hiểu ba đang nghĩ gì nữa? Đêm vận mệnh cả công ty ra đặt cược thì trò đùa này không vui chút nào.

HL bị ảnh hưởng, giá cổ phiếu bắt đầu giảm, người chơi chứng khoán chia làm hai thái độ. Một số người tin tưởng nên quyết tâm giữ lại số cổ phiếu này. Một số khác thì vội bán nhanh số cổ phiếu mình có trong tay rồi đầu tư sang công ty khác kiếm lời.

Tại sàn giao dịch chứng khoán công ty Sky thuộc tập đoàn EC.

HL xảy ra chuyện, rất nhiều người nắm giữ cổ phiếu đang cố bán tháo để mong không thiệt hại quá lớn, các nhân viên đang cố gắng làm việc không ngừng nghỉ, một người cùng lúc cầm hai điện thoại giao dịch, có người nghe tận ba điện thoại cùng lúc.

"Đúng là ra tay nhanh thật." Quan sát diễn biến từ tầng trên cao, Trần Nghiêm khuôn mặt nghiêm túc lên tiếng. "H thật sự muốn chiếm giữ HL. Với tình hình này, chủ tịch Hà chỉ có thể bán cổ phần của mình để giảm thiệt hại cho công ty."

"Như vậy thì quá đúng ý phía H." Ngồi uống trà phía sau, Trần Nghĩa lên tiếng. "Hà Phong bán cổ phần thì bọn họ sẽ thu mua. Hà Phong dùng cách này đồng nghĩa với việc mất quyền điều hành công ty."

"Quyền điều hành rơi vào tay H thì chủ tịch Hà coi như nghỉ hưu sớm. Tiếc thật." Trần Nghiêm thở dài lên tiếng. Quen biết một thời gian dài, tình cảm lại vô cùng tốt nên thấy bạn gặp nguy thì làm sao vui vẻ được.

**

Tại dinh thự riêng, trợ lý đã thông báo tình hình phía HL, Hà Lâm đã biết từ đầu nên chẳng mấy ngạc nhiên. Đối đầu với lão gia chủ thì chỉ có một con đường, kết quả bây giờ là cái giá phải trả cho sự ngông cuồng, ngạo mạn của Hà Phong.

"Sao lại thất bại?" Hà Lâm không quan tâm đến chuyện HL. Hắn bây giờ đang tra hỏi trợ lý vì việc mình giao không thành.

"Tên nhận tiền bị kẻ thù truy sát nên đã không rõ tung tích. Tôi sẽ thuê người khác."

Đoàng! Đoàng!

Tiếng súng vang lên khiến Hà Lâm và trợ lý giật mình.

Từ bên ngoài, một người đàn ông che mặt, cầm súng chạy vào. Hà Lâm chưa hết kinh ngạc thì đã bị tên đó bắt giữ, uy hiếp.

Thì ra tên này phạm tội giết người, đang bị cảnh sát đuổi bắt. Hắn cướp súng và giết một cảnh sát rồi đào tẩu đến nơi này. Khi có Hà Lâm làm con tin, hắn đã yêu cầu phương tiện di chuyển và tiền mặt, nếu không sẽ giết con tin. Cảnh sát vừa phối hợp, vừa cho lính bắn tỉa phục kích, ngay khi Hà Lâm bị bắt rời khỏi nhà, lính bắn tỉa đã lập tức bắn một viên đạn vào tay tên tội phạm.

Hà Lâm được giải thoát nhưng khuôn mặt đầy suy tư. Hà Lâm còn nhớ rất rõ câu nói của tên tội phạm thì thầm qua tai mình trước khi bị bắn hạ.

'Mày dám động vào cô gái đó thì viên đạn sẽ không đi lệch.'

Ý của tên tội phạm muốn nói đến việc hắn bị bắn vào tay sau đó. Nếu là vậy thì từ lúc bắt đầu, hắn ta đã cố tình tiếp cận và uy hiếp Hà Lâm. Mọi chuyện hắn làm chỉ để lại lời cảnh cáo. Tác phong này Hà Lâm thấy rất quen nhưng lại chưa thể nào nhớ ra. Và quan trọng hơn cả, cô gái mà tên tội phạm nhắc đến là ai?

**

Tại biệt thự gia tộc họ Hà ở New York


"Thời gian tới, hãy để Elisa về nước Z giúp chú nó kinh doanh. Cứ coi như làm quen trước khi tiếp nhận sản nghiệp." Ngay khi nghe tin HL xảy ra biến cố, lão gia chủ liền cho gọi và căn dặn con trai trưởng.

"Dạ, con sẽ thông báo cho con bé." Hà Sơn gật đầu lên tiếng. Elisa là con gái của ông, cũng là đứa cháu tài giỏi nhất của gia tộc hiện tại. Từ nhỏ, con bé đã có thiên phú hơn người nên được đặt rất nhiều kì vọng.

"Phía HL, anh trông coi cẩn thận vào, đừng để thằng đó có cơ hội xoay chuyển." Lão gia chủ cẩn thận suy xét. "Một đứa ngạo mạn như nó sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu."

"Dạ, con sẽ lưu ý."

**

Trở về nhà thì đã gần hai giờ sáng, Eric phải dùng nước lạnh để làm dịu lửa nóng trong cơ thể. Gần một tiếng hôn nhau cuồng nhiệt với Hải Lan, Eric không thể tiến tới, phải kìm chế dục vọng khiến cơ thể vô cùng khó chịu. Nửa tiếng ngâm mình trong nước, hơi thở đã trở lại bình thường, Eric mặc một áo khoác lông rời khỏi phòng tắm, đi đến ngồi bên sofa, tự rót một ly rượu vang đỏ rồi uống cạn.

Eric nở một nụ cười hạnh phúc khi nhớ lại giây phút bên cạnh Hải Lan. Anh thật muốn đưa cô về đây, cùng mình triền miên trên chiếc giường êm ái kia. Anh tin chỉ cần mình yêu cầu thì cô sẽ đồng ý. Nhưng Eric không làm vậy, gia đình Hải Lan không cho phép thì anh sẽ không tiến tới. Anh phải tôn trọng Hải Lan và ba mẹ hiện giờ của cô ấy.

Trước khi chia tay, Hải Lan có đưa anh một túi đồ, nói là áo sơ mi may tặng. Eric vô cùng hạnh phúc khi nhận được món quà này. Ngày xưa, mỗi lần tới sinh nhật, Hải Lan không về thì sẽ cố gửi người quen mang áo sơ mi về tặng anh. Hải Lan chưa từng may áo tặng ai, anh là ngoại lệ duy nhất. Cách biệt một kiếp người, giờ anh lại nhận được nó.

Eric mặc thử từng cái áo sơ mi rồi dùng điện thoại lưu lại hình ảnh của mình trước gương. Tất nhiên, khuôn mặt anh không hề lộ diện.

Kiểm tra lại mấy tấm hình một lần, đảm bảo nơi ở hay một số thứ không bị tiết lộ, Eric liền đăng nó lên trang facebook của mình, kèm theo một dòng tin nhắn.

"Dày mặt năn nỉ... Cuối cùng cũng nhận được quà sinh nhật... Cứ nghĩ không còn gì để mặc nữa..."

Bài đăng mới do Eric đăng lên đã lập tức gây chú ý cho hơn một trăm triệu người theo dõi, rất nhiều biểu tượng cảm xúc được gửi đến cùng vô số bình luận.

Cứ nghĩ sẽ không có tin nhắn phản hồi như mọi khi, ai ngờ, người hâm mộ đã nhảy cẫng lên vì vui sướng khi thấy tin của mình được gắn trái tim, được trả lời nữa.

Thế là, người hâm mộ đổ dồn nhắn tin liên tục và sau đó họ đồng loạt nhận ra một điều khi mọi tin nhắn đều nhận được biểu tượng trái tim. Tâm trạng Eric hôm nay cực kì vui vẻ.

Eric là thần tượng nên mọi động thái của anh đều được vô cùng chú ý. Bài đăng, dòng ghi chú cùng với gửi biểu tượng hồi đáp tin nhắn đã trở thành đề tài bàn luận sôi nổi ngày hôm sau của mọi người. Tại trạm chờ xe buýt, ở quán ăn nhanh, quán nước, mọi người tụ tập, thảo luận, suy diễn đủ mọi thứ liên quan đến tình huống của Eric.

**

Tại dinh thự chủ tịch tập đoàn EC.

Ngồi ăn sáng, Trần Nghiêm chăm chú đọc thật kĩ bài viết mới của con trai thì mới quay sang nhìn ba, đưa ra kết luận của mình.

"Ba, hình như Eric thiếu tiền. Ba chuyển tiền cho thằng bé đi."

Khục! Ông Nghĩa sặc món súp khi nghe con trai lên tiếng. Nếu không phải khuôn mặt cả hai như từ một khuôn đúc thì ông sẽ nghi ngờ thằng con này chắc bị ôm lộn trong bệnh viện khi vừa mới sinh quá.

"Anh nghĩ gì mà nói Eric thiếu tiền? Thằng bé kiếm tiền còn nhiều gấp mấy lần anh."

"Nhưng Eric nói là không có gì để mặc này..."

"Thảo nào thằng Eric không bao giờ gọi điện cho anh. Nói chuyện với anh một lúc chắc lên tăng xông mất."

Bị ba chê trách, Trần Nghiêm xấu hổ vội vàng nói sang chuyện khác.

"Mà mấy cái áo sơ mi này Eric mặc đẹp thật... Đường may rất khéo, vừa chuẩn dáng người, giống hàng thủ công hơn là hàng sản xuất."

"Nhìn ra rồi sao?" Trần Nghĩa mỉm cười nhìn bài đăng của cháu trai, nói:

"Không biết là ai nhưng xem ra rất hiểu ý Eric, màu sắc, kiểu dáng đều phù hợp với thằng bé."

"Mà khoan! Ba có thấy kí hiệu bên mép cổ áo hơi quen mắt không?" Trần Nghiêm suy nghĩ một chút, nói: "HL đan xen nhau... Rất giống với logo thương hiệu của công ty thời trang HL... Nhưng logo thương hiệu bên đó in chìm chứ không thêu nỗi thế này..."

Lo lắng một chuyện, Trần Nghiêm liền lấy điện thoại gọi ngay cho con trai. Vẫn không có ai bắt máy, ông liền để lại hộp thư thoại.

"Con trai, ai tặng quà sinh nhật cho con thì bảo người ta cẩn thận một chút. Logo HL được đăng ký bản quyền trên toàn thế giới, cấm sao chém dưới mọi hình thức. Con bảo bạn con mau gỡ kí hiệu HL ra khỏi trang phục may đi. Phía HL sẽ không để yên"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.