" Eric, cháu vẫn không chịu về nhà sao?"
Tan học, ông Khởi không đi về ngay mà đi vào căn phòng nghỉ ngơi của mình được bố trí bên trong văn phòng. Thấy Eric đang nằm nghe nhạc trên giường, ông khuyên:
"Ở bên ngoài vẫn không tốt bằng ở nhà. Cháu sống cùng chủ tịch thì không cần lo chạm trán bà ta. Dù sao, bà ta cũng không thể đấu lại cháu."
"Người đàn bà đó vẫn không thay đổi gì, vẫn ham muốn những thứ không thuộc về mình." Eric lên tiếng. "Hiệu trưởng nghĩ bà ta đến đây chỉ để hỏi chuyện học hành của con trai sao?"
"Vậy bà ta muốn gì?" Ông Khởi hỏi lại. Ông thật sự không biết.
"Muốn cái ghế của cháu ở đây."
Ông Khởi nghe xong thì ngạc nhiên một chút rồi bật cười.
"Bà ta điên rồi. Bà ta làm gì có tư cách đó. Hơn nữa, cháu còn đang ở đây."
"Vì thế, cháu muốn giúp bà ta một tay."
Ông Khởi không hiểu lắm cho đến khi nhìn thấy một hồ sơ đang xem dở dang ở trên bàn. Ông ngạc nhiên.
"Đây là..."
"Bà ta muốn hồ sơ này nên cháu giúp một tay thôi. Cháu muốn xem bà ta sẽ làm gì người mà con trai mình thích?"
Ông Khởi không am hiểu lắm về thủ đoạn đối phó ở các gia tộc lớn. Tuy nhiên, nhìn nam sinh trước mặt, ông lại có chút giật mình, kinh sợ. Eric chỉ mới mười bảy tuổi thôi mà đã tính toán thủ đoạn thế này rồi, ông thấy đứa trẻ này hình như quá trưởng thành so với người bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-thien-tai/2663235/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.