Cô buông anh ra, khẽ dụi mắt, thì thầm vào tai anh.
" Lục Nghị Nhất, anh không biết, em không chỉ muốn quản phần đời còn lại của anh mà còn muốn quản luôn cả bầy nhóc con nhà anh".
" Nhóc con nhà anh?". Lục Nghị Nhất bật cười:" Không phải là con của chúng ta hay sao? cũng là con em thôi".
Cô cười nghịch ngợm:" Đúng, thì sao nào?".
" Không sao cả, em muốn quản thì quản thôi, trong nhà em là người lớn nhất mà".
" Ha ha".
Lục Nghị Nhất lại nói:" Đi thôi, cho em một bất ngờ".
Đàm Lạc Y ngạc nhiên:" Đi đâu thế?".
" Bí mật, tới đó em liền biết".
Hai người trở về địa điểm cư trú, bọn họ trước khi đến đã đặt sẵn phòng của khách sạn sang trọng, Lục Nghị Nhất đưa cô về đó.
Suốt quãng đường đi cô rất tò mờ, cũng có chút hồi hộp, nhìn thấy anh đi phía trước vẻ mặt cứ bí ẩn càng làm cô nảy lên tò mò cực độ.
Anh đưa cô trở về phòng mà hai người đã thuê, sau đó mỉm cười kéo cô bước vào.
" Anh muốn cho em xem cái gì nha ?" Cô nói.
"Đến rồi".
Khi nãy anh đã bí mật yêu cầu nhân viên khách sạn giúp mình chuẩn bị quà cho Cô, anh nghĩ chắc chắn cô sẽ thích.
Quả nhiên, vừa bước vào Đàm Lạc Y thấy được quà anh nói đã cảm động đến muốn khóc, cô vô cùng thích.
Phía trước mặt cô chính là căn phòng trải đầy cánh hoa hồng, chính giữa là bàn tiệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-nhi-thieu/3206861/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.