Bình An mang theo tia hi vọng cuối cùng mong lời nói của Gia Vũ là giả. Cô tìm đến chị Mai, đứng trước shop Hoa Mai một lúc mới hạ quyết tâm bước vào. Chị Mai nhìn thấy cô vẻ mặt cực kì hân hoan:
“An nhanh vào ngồi chơi.”
Bình An gật đầu, ngồi xuống ghế, im lặng vài giây mới mở lời:
“Số tiền chị cho em mượn thật sự là tiền trúng số?” Bình An nắm chặt vạt áo, đưa mắt quan sát, không hề bỏ xót bất kì biểu cảm nào xuất hiện trên mặt chị.
“Sao đột nhiên em lại nhắc đến việc này?” Chị có chút mất tự nhiên, chột dạ vội né tránh ánh nhìn chăm chú của Bình An.
Tia hi vọng cuối cùng biến mất, hơi thở Bình An phút chốc nặng nhọc, vô lực dựa lưng vào ghế không trả lời câu hỏi của chị, cô hỏi tiếp: “Công ty chị giới thiệu cho em cũng là của người ấy?” Tuy trong lòng nắm chắc mười phần nhưng cô luôn mong rằng mình đoán sai, cô cần lời khẳng định chắc chắn của chị Mai, mong chị nói cho cô biết rằng không phải, không liên quan gì đến người đàn ông kia là chị thật sự có bạn giới thiệu cho, tất cả chỉ đơn giản trùng hợp. Là cô đa nghi mà thôi.
“Chị...” Chị cắn môi, cúi đầu, lời đến miệng lại không tài nào nói ra được đành nuốt xuống.
Bình An thở dài, bản thân đã có câu trả lời, lời Gia Vũ là thật, anh không gạt cô. Người đàn ông ấy khiến cô có chút xa lạ, sợ hãi.
“An chị xin lỗi, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-nguoi-yeu-cu/2765250/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.