Bình An cảm thấy một trận đầu choáng mắt hoa kéo đến, tai ù hết cả lên, ngẩn ra nhìn Gia Vũ, không gian xung quanh dường như lắng động, trong mắt ngoài anh ra không còn bất kì ai khác, cô có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thịch thịch, một lúc lâu vẫn không biết nên làm gì, nên nói gì.
Gia Vũ cúi đầu thấy Bình An ngốc hề hề trân trân nhìn mình, môi nhếch lên ghé sát bên tai cô thấp giọng: “Ngốc luôn rồi hả?”
Bình An lúc này mới hoàn hồn, nhận ra tình cảnh hiện tại, vẻ mặt luống cuống, thấp giọng thì thào: “Anh thả em ra đi, mọi người đang nhìn kìa…như vậy không ổn lắm..” Càng nói giọng càng nhỏ đi.
“Có gì không ổn?” Gia Vũ nhướn mày hỏi lại rồi quay sang trợ lý đang đực mặt ra đứng bên cạnh nói: “Mang hành lý của cô ấy.”
Mất một lúc lâu trợ lý mới nhận ra chủ tịch đang nói cậu vội vội vàng vàng vâng dạ xách vali của Bình An lẽo đẽo theo sau Gia Vũ.
Bình An cười còn khó coi hơn khóc, anh đang giả ngốc với cô sao? Rõ ràng anh hiểu điều cô muốn nói mà.
“Anh thả em xuống đi.” Cô giãy dụa muốn thoát khỏi cánh tay Gia Vũ.
Nhìn người trong lòng giãy dụa náo loạn không ngừng, Gia Vũ cười gian: “Em còn náo loạn anh sẽ hôn em tại đây.”
Lời đe dọa lập tức có hiệu quả, Bình An ngừng cựa quậy, xấu hổ chôn mặt vào ngực anh không dám đưa mắt nhìn xung quanh.
Chờ Gia Vũ ôm Bình An ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-nguoi-yeu-cu/2765222/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.