Hai người xem phim xong sắc trời bên ngoài đã vào chiều. Bình An cứ ngỡ Gia Vũ sẽ đưa mình về nhà nhưng anh lại lái xe vào con đường buôn bán phồn hoa, náo nhiệt nhất thành phố A.
Xe ô tô dừng chân trước một cửa hiệu, cô nhìn qua cửa kính liền thấy cửa hiệu bán quần áo trẻ em thì khó hiểu đưa mắt nhìn Gia Vũ hỏi:
"Chúng ta đến đây làm gì?"
Gia Vũ cười cười:
"Mua quà."
Cô tròn mắt a lên. Lại nghĩ rằng anh mua quà đầy tháng cho con ai đây mà.
Vừa vào bên trong đập vào mắt cô là những bộ quần áo trẻ sơ sinh rất đáng yêu, cô yêu thích ngắm nghía đến không nỡ buông tay, chợt nghĩ đến đứa con bạc mệnh của mình, viền mắt liền đỏ lên.
Gia Vũ thấy Bình An một giây trước còn cười đến vui vẻ giây sau liền ảm đạm anh tiến lên ôm cô vào lòng khẽ hỏi:
"Em không khỏe à?"
Bình An lắc lắc đầu, cố nở nụ cười trấn an anh nói lảng sang chuyện khác:
"Anh xem đáng yêu không?" Cô giơ đến trước mặt anh bộ quần áo có hình chú khủng long nhỏ màu xanh nhạt. Chiếc mũ hình đầu khủng long gắn liền với cổ áo, phía sau là một cái đuôi nhỏ dài trông cực kì đẹp mắt.
Anh gật đầu nheo mắt:
" Vậy chúng ta sinh một đứa đi."
Bình An đỏ mặt.
Cô nhân viên trẻ chạy đến nhiệt tình đón tiếp:
"Hai anh chị muốn mua đồ cho bé sao? Không biết bé nhà bao nhiêu tuổi rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-nguoi-yeu-cu/2765210/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.