Biên Nhan ấp úng: “Ở bên ngoài…”
“Anh thấy hơi mệt, hôm nay chúng ta đi ăn ở chỗ nào gần nhà thôi.” Tiết Ngôn thăm dò ý kiến của cô: “Đến tiệm ăn Lão Lục hoặc là Đô Hoàn có được không?”
Hai quán ăn này thức ăn đều ngon như nhau.
“Nếu anh mệt thì không cần đi với em, lo nghỉ ngơi đi.”
“Tốt vậy sao?” Tiết Ngôn cười.
“Ờ.”
“Không phải em nói không nhìn thấy mặt anh thì ăn cơm không thấy ngon sao?”
Ặc.
Mấy lời nói xấu hổ như vậy tốt nhất là không nên nhắc lại.
Biên Nhan chột dạ nhìn Đàm Dận, người kia vô cùng ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, giương đôi mắt đẹp, yên tĩnh nhìn cô chăm chú.
Cô nhìn thấy thì tim cũng mềm thành một bãi nước rồi, đưa tay móc lấy ngón tay của anh, đung đưa qua lại.
“Không sao, em sẽ thay đổi tính xấu này.”
Đàm Dận cười khẽ, anh nắm tay cô, đặt lên môi, hôn xuống.
Tiết Ngôn trầm mặc: “Bây giờ mới nghĩ đến việc sửa đổi, có phải là quá trễ rồi không?”
“Hử?” Biên Nhan không hiểu anh ta muốn nói gì.
Tiết Ngôn không tiếp tục nói về đề tài đó nữa: “Gửi địa chỉ qua cho anh, anh lái xe qua đón em.”
“Em… Em ăn rồi.”
Hôm nay đột nhiên Tiết Ngôn lại kiên trì một cách kỳ lạ.
Đàm Dận nhặt cái áo ngực khi nãy bị anh vất xuống đất lên: “Em có muốn mặc cái này vào không?”
Hình ảnh anh đẹp giai tay cầm áo ngực trông vô cùng kϊƈɦ thích, cô vôi vàng giựt lấy: “Em tự mặc được rồi.”
“Anh cài lại giúp em.”
Giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/199747/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.