Một tuần sau, Tiết Ngôn lại hẹn cô ra gặp mặt.
Vốn dĩ cô không muốn đi nhưng anh ta nói muốn bàn về chuyện của ba, sau rốt còn để lại một câu có lẽ anh ta có cách giúp Biên Chí Thành giảm được hình phạt.
Anh ta vừa nói vậy thì lòng cô lập tức không yên.
Lúc ra ngoài sắc trời đã âm u, mây đen dày đặc đang che lấp bầu trời thành phố, đi được nửa đường quả nhiên một cơn mưa to kéo tới, may thay quán trà Hồng Kông họ hẹn cách đây không xa, đi vài phút là đến.
Tiết Ngôn ngồi trêи lầu hai gần cửa sổ đợi cô. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu nâu vàng nhạt, dáng người cao ráo, trông khá sạch sẽ, khí chất và cảnh mưa giao hòa, nhìn từ xa đường nét nom như một bức tranh.
Nhìn lại cô hơi chật vật, tóc dài xõa vai dính mưa, không biết kẻ mắt có bị lem không, quần jeans thì dính nước loang lổ.
Anh ta đã gọi cho cô một ly trà sữa nóng, ngón tay lạnh lẽo của Biên Nhan đặt lên ly trà, tâm trạng cũng ổn định được một chút.
Anh ta lặng lẽ nhìn cô, lại là kiểu không đoán được cảm xúc, cũng khiến cô bất an đánh tan sự im lặng: “Trong điện thoại anh nói có thể giúp ba...”
“Về thành phố K với anh đi.” Tiết Ngôn cất tiếng nói: “Xin nghỉ việc hiện tại, về phần hợp đồng và khoản nợ giữa em và Đàm Dận, anh sẽ nghĩ cách xử lý ổn thỏa.”
Tay phải của anh đặt lên mặt bàn gỗ màu đen, xương ngón tay hơi cong có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/1329508/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.