Sau đó cả người cô chợt nhẹ bẫng vì được anh bế ngang lên. Sáng sớm, đầu óc Biên Nhan cũng hơi mơ màng, giãy nảy ló đầu ra nhìn thử thì phát hiện anh đang đi thẳng về phía bàn đọc sách, cô vội vàng xua tay từ chối: “Đi lên giường, đi lên giường đi anh.”
Đàm Dận không nói tiếng nào thay đổi phương hướng nhưng không quên nhạo báng cô: “Thức ăn ở đoàn phim ngon quá hả? Hình như em mập lên thì phải.”
“!!!” Biên Nhan như bị đả kϊƈɦ nghiêm trọng: “Không có đâu? Ngày nào em cũng lao động nhiều vậy, mỡ bị thiêu đốt rất nhanh mà.”
Cô cứ canh cánh trong lòng, Đàm Dận không để tâm đến những gì cô nói, tùy ý “Ừ” một tiếng, sau đó đặt cô nằm trêи chiếc giường mềm mại và rộng rãi, hôn lên cổ cô, đưa tay kéo áo cô.
Gần đây Biên Nhan luôn cảm thấy mình biến dạng rồi, da cũng không tốt nữa, có chút hối hận vì không trang điểm nhẹ rồi mới qua.
Vả lại anh chống người rồi cứ nhìn chăm chú vào cô làm cô cứ nghĩ anh đang soi mói mặt mình, trong lòng rất không tự nhiên, không nhịn được che mắt anh lại.
Mắt bị bịt kín, Đàm Dận theo trí nhớ đưa ƈôи ȶɦịt đã phồng lên bên dưới vào trong cơ thể cô, nghe được tiếng ưm mềm mại của cô gái dưới người mình.
Anh kéo tay cô xuống, vừa hôn lên lòng bàn tay ướt đẫm của cô vừa nâng cao chân cô lên để huyệt mở rộng hơn tiện cho anh làm việc.
Anh mỉm cười: “Ngượng hả?”
Thật ra Biên Nhan chưa chuẩn bị xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/1329505/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.