Buổi chiều Đàm Dận làm thủ tục xuất viện, vốn chỉ là vết thương nhẹ, về nhà dưỡng bệnh là được rồi. Là trợ lý sinh hoạt mới nhậm chức của anh, dĩ nhiên Biên Nhan xử lý hết mọi chuyện, cô nhớ thật kỹ những gì bác sĩ dặn dò nhưng vì lo sẽ bỏ sót điểm quan trọng nào nên cô đã viết vào sổ ghi chú.
Đàm Dận ngồi hàng ghế phía sau nhắm mắt dưỡng thần, giọng nói bình thản căn dặn cô: “Hôm nay em dọn vào luôn đi. Em báo địa chỉ cho Vương Hạo, chúng ta đến chỗ em ở dọn hành lý.”
“Nhanh vậy sao?” Biên Nhan có chút giật mình.
Đàm Dận ngước nhìn cô.
Cô ngẫm nghĩ một lát, do dự hỏi: “Thật sự phải ở cùng nhau sao?”
Đàm Dận nhìn cô hỏi lại: “Em không muốn?”
Biên Nhan lắc đầu: “Em chỉ sợ không tiện...”
Dù gì cũng là cô nam quả nữ, bây giờ họ không còn mối quan hệ như trước kia nữa.
Đến khu nhà Biên Nhan ở, Đàm Dận rất tự nhiên xuống xe cùng đi sau lưng cô, đi thang máy đến tầng 17.
Nói thật Biên Nhan rất sợ anh bị người ta chụp được: “Thật ra anh ngồi đợi trong xe là được rồi, em dọn đồ nhanh lắm.”
“Trong xe bức bối lắm.”
Được rồi.
Vào nhà, Đàm Dận quan sát căn phòng trọ chưa đầy 50 mét vuông này: “Đây là phòng em thuê?”
Biên Nhan nhanh chóng thu gom hết đồ lót đang phơi trêи ban công, cố ý đưa lưng về phía anh để không cho anh thấy, trả lời qua loa: “Không phải đâu, em ở nhờ nhà Ngải Lê thôi.”
Đàm Dận “Ờ” một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/1329488/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.