Cho nên hôm đó, anh đã rất vui.
Biên Nhan thầm nhấm nháp những lời này vài lần, vẫn rất khó thể tìm ra sự liên quan giữa hành vi và biểu hiện của anh với câu nói đó.
“Ý của anh là, thật ra anh có thích em sao?”
Yết hầu Tiết Ngôn khẽ động, cô chờ trong chốc lát nhưng vẫn không nghe thấy anh ta đáp lại.
Trong lòng cô hoang mang nhưng có vẻ đã có lời giải: “Nhưng anh chưa bao giờ đối xử tốt với em cả. Chu Hiểu Văn, Tô Giác, anh đối xử với các cô ấy còn tốt hơn với em nhiều. Các cô ấy gặp chuyện tới tìm anh thì anh sẽ luôn dang tay ra giúp đỡ, còn em...”
Giọng nói của cô nhẹ bẫng: “Ngay cả khi Chu Hiểu Văn leo núi bị thương, phản ứng đầu tiên của anh là em hại cô ta.”
“Em nói với anh rằng đó là ngoài ý muốn nhưng thật ra không phải vậy, cô ta cố ý tự ngã xuống.” Cô lắc đầu: “Em biết anh sẽ không bao giờ tin em.”
Tay Tiết Ngôn vô thức níu chặt chăn, đốt ngón tay dùng sức đến trắng bệch.
Cô nói: “Em đi đây.”
Mãi đến khi cô mở cửa bỏ đi, Tiết Ngôn vẫn duy trì tư thế kia, không ngẩng đầu nhìn cô thêm nữa.
Bên ngoài phòng bệnh, người đại diện của Đàm Dận vừa thấy cô ra ngoài đã nôn nóng bước lên đón. Biên Nhan kỳ quái hỏi: “Sao anh không ở cạnh Đàm Dận?”
Vương Hạo gãi đầu: “A Dận không phân thân ra được, bảo tôi ở đây trông chừng cô.”
“Trông chừng tôi?”
Vương Hạo liếc ra sau lưng cô.
Sau đó Biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/1329455/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.