Lúc này anh mới ý thức được rằng hình như mình đã hạ miệng quá nặng, tiến đến chỗ cô định trấn an đôi câu, cánh tay giơ lên vừa mới đụng vào bả vai của cô, theo phản xạ Biên Nhan lùi ra sau định trốn, trong ánh mắt có sự sợ hãi không hề che giấu.
Đàm Dận yên lặng rút tay về: “Sắp 11 giờ trưa rồi, dù gì cũng đã muộn, em có muốn nghỉ một ngày không?”
Ặc, vậy mà bọn họ đã lăn lộn gần hai tiếng đồng hồ, đúng là quá phóng túng rồi.
“Em xin thầy nghỉ rồi.”
Đàm Dận gật đầu: “Đi tắm đi.”
“Ồ.”
Biên Nhan rề rà đứng lên, chỗ khi nãy cô ngồi có một vũng nước đọng nhìn vô cùng bắt mắt, mặt già của cô không khỏi nóng lên, lặng lẽ kéo cái chăn qua che lại.
Đàm Dận nhìn thấy hết động tác của cô “…”
Vừa bước đi một bước thì phía dưới lập tức nóng rát nhói đau, Biên Nhan nhăn mặt, thầm lo sợ mình sẽ tàn phế.
“Có muốn anh ôm em vào trong không?” Đàm dận vô cùng chu đáo.
“Anh sẽ không ăn em trong phòng tắm đâu nhỉ?”
“…Sẽ không.”
“Tại sao?” Biên Nhan tức giận chỉ vào ngực mình, “Em không gợi cảm sao?!”
Tay Đàm Dận run lên, cảm giác non mềm nhẵn nhụi vẫn còn lưu lại trêи tay anh, anh nhắm mắt kềm chế xúc động trong lòng, “Thì ra hai lần vẫn chưa làm em thỏa mãn, là do kϊƈɦ cỡ của anh không đủ lớn sao?”
Bây giờ mỗi khi cô nghe thấy mấy chữ “Kϊƈɦ cỡ” thì bên dưới lập tức cảm thấy đau, chẳng thèm nhiều lời, cô mang dép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/1329416/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.