*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mèo
Beta: Hồng Hồng
~.~
20
Trong ký ức của Trình Sâm, hồi bé trong nhà rất khổ.
Quê hắn vốn ở cao nguyên Hoàng Thổ, đến cả nhà hầm cũng đã từng ở rồi. Anh chị em trong nhà có tất cả bảy tám người, Trình Sâm là đứa không ở lại gắn bó với quê hương. Khi còn bé hắn đã theo bố làm lụng, đến sau này có cơ hội đi học, hắn sung sướng tưởng như được ở thiên đường.
Trong mấy anh chị em, chỉ có mỗi Trình Sâm là kiên trì học hành tới nơi tới chốn.
Không phải trẻ con nhà nghèo không có cơ hội đi học, mà là đa số chúng đều cảm thấy việc học rất vô dụng, người lớn trong nhà cũng không coi trọng, vì vậy mà người được ăn học đàng hoàng đã ít lại càng ít hơn.
Bởi sợ cái nghèo nên mơ ước lớn nhất khi còn bé của Trình Sâm là được một ngày tự mình tạo ra lương thực. Dù trải qua năm dài tháng rộng, mơ ước giản dị ấy vẫn chưa từng bị lung lay.
Cũng bởi nghèo nên bây giờ hắn mới dưỡng thành tính kiêu căng hống hách, hắn cảm thấy nếu mình mãi chất phác như xưa sẽ bị người khác coi khinh.
Gia cảnh trước đây của Từ Niên không tốt, Trình Sâm đương nhiên biết.
Do vậy mà khi vừa gặp cậu, tuy ngoài miệng luôn mắng “đồ gay chết bầm”, nhưng trong lòng hắn thật sự chưa từng coi thường cậu.
Cậu trai này quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-bao-duong/877566/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.