Edit: Hồng Hồng
~.~
16
Trình Sâm ngồi ngây ra đấy, chân đã thôi rung, lúc này hắn chỉ nhìn chằm chằm Từ Niên, chẳng biết là đang vui hay đang giận.
“Ông chủ…” Từ Niên chỉ biết ngồi đó hớp trà.
Thạch Liên Sinh bơm vào: “Sao tớ không biết các cậu đang yêu nhau nhỉ?”
Thật ra đấy chỉ là lý do tạm thời Từ Niên nghĩ ra để từ chối Thạch Liên Sinh, cậu vốn không biết Trình Sâm ngồi ở đấy, giờ chuyện đã nát bét cả rồi, muốn đổi ý cũng chẳng được.
Trình Sâm không quan tâm tới Thạch Liên Sinh, hỏi thẳng Từ Niên: “Cậu muốn nói chuyện yêu đương với tôi ư?”
Từ Niên nghĩ giờ không thể bảo mình đùa được, nhất định phải chừa lại mặt mũi cho ông chủ, ổng mà điên lên thì mình chỉ còn nước húp cháo mà ăn. Giờ phải nói muốn ư… ờ, muốn thì muốn vậy.
“Em muốn ạ.” Từ Niên nghe theo lý trí.
Trình Sâm hừ hừ, vừa rung chân vừa nói: “Cậu nghĩ đẹp quá nhỉ!”
Từ Niên: “…” Ơ hay đẹp vậy mà anh còn rung chân làm chó gì…
Thạch Liên Sinh cũng giống Từ Niên, mọi sự chú ý đều dồn vào đùi Trình Sâm, ăn nằm với nhau hơn mười năm rồi, thói quen này của Trình Sâm sao mà giấu nổi. Cả hai người nhìn nét mặt hờn dỗi cau có của hắn mà cứ như nhìn thằng ngu.
Trình Sâm mát dạ lắm: “Mắc gì lại muốn yêu đương với tôi.”
Hai mắt Thạch Liên Sinh lấp lánh ánh sáng của kẻ nhiều chuyện.
Từ Niên cố chạy theo cây lao mình đã đâm: “Vì em yêu ngài.”
Trình Sâm lại hừ, lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-bao-duong/248058/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.