Edit: Hồng Hồng
~.~
8
Ăn được nửa bữa cơm mà tay của Từ Niên vẫn như vô tình cố ý đặt trên đùi Trình Sâm, chỉ điều đã thành thật hơn nhiều lắm, trông họ cứ như đôi trẻ ngập trong hạnh phúc vậy.
Lão giáo sư và sư mẫu đã tới cái tuổi này, thích nhất là nhìn con cháu nhân duyên mỹ mãn, thân thể khỏe mạnh, lúc này thấy Từ Niên ngoan ngoãn như vậy thì quả thật càng nhìn càng mừng.
Trình Sâm vì sĩ diện mà nhịn rồi nhịn, nhưng đã sớm bị người ta nhìn thấu trong lòng hắn thích đến mức nào rồi… Hắn cúi đầu nhìn tay Từ Niên đặt trên đùi mình, cố gắng không để chân mình rung.
Từ Niên thấy hắn nhịn khó chịu lắm rồi, tốt bụng rút tay về như chưa có gì xảy ra.
Đúng lúc này sư mẫu lại hỏi: “Tiểu Niên học ở đâu nhỉ?”
Từ Niên cười đáp: “Cháu học Bắc đại ạ.”
“Ồ.” Sư mẫu dựng ngón cái với Trình Sâm: “Ánh mắt tốt lắm đấy Tiểu Trình.”
Trình Sâm khinh thường ra mặt hừ một cái, chân lại rung.
“…” Từ Niên thầm nghĩ cái con người này có phải dễ dụ quá rồi không?
Một bữa cơm mà cả khách cả chủ đều vui vẻ, Trình Sâm và Chung Sinh đều uống rượu, cuối cùng còn nói mấy chuyện mà phải moi tim moi phổi ra mới nói được. Từ Niên ngoan ngoãn ngồi chờ, khi về còn tận chức dìu ngài kim chủ xuống lầu.
Trần Đệ đã khởi động xe chờ sẵn, thấy Từ Niên đỡ Trình Sâm vào ghế sau, rồi lại đứng đó do dự một chốc mới chạy ra ghế trước.
“Sao thế?” Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-bao-duong/248050/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.