154.
Vài ngày sau khi Mục Lặc tỏ tình với tôi, tôi tình cờ gặp được Lan ở trường, không nhịn được xáp lại nhiều chuyện một chút.
"Giờ Mục Lặc không thích ai rồi đấy, anh yên tâm chưa?"
"Không thích cưng thì cũng sẽ thích người khác. Dù sao cũng không phải là anh."
Lúc ấy Lan đã trả lời tôi như vậy.
Cuộc sống năm thứ hai trung học vô cùng buồn chán.
Lan và Mục Lặc ở cùng thành phố nhưng khác trường đại học.
Lan thỉnh thoảng vẫn đăng ảnh lên vòng bạn bè, trong ảnh toàn bộ đều là bóng lưng của Mục Lặc.
Tôi nhắn Wechat hỏi anh sao không cho em trai mình lên sóng chính diện, chụp một tấm rõ mặt soái khí ngờ ngời?
Lan trả lời tôi: [Tại sao phải cho mấy người xem?]
Tôi cạn lời, cái đề tài này cứ như vậy mà cho qua.
Sau tôi lại thấy Lan đăng một câu trên khoảng khắc,
"Vì tôi chỉ có thể truy đuổi bóng hình người."
Tôi bình luận bên dưới: [Thật chua!]
Lúc đấy chỉ định trêu anh, nhưng ngẫm lại thấy sao mà chua xót.
Tôi vẫn thường đa sầu đa cảm vì tình yêu đơn phương của mình, nhưng tôi nghĩ, có lẽ Lan còn tuyệt vọng hơn tôi.
155.
Học kỳ một rất nhanh đã kết thúc, tôi vẫn như mọi năm, cõng một ba lô đầy sách vở về nhà.
An Dạng dạo gần đây suốt ngày khoe khoang với tôi, rằng anh đang có một kì nghỉ dài, bài tập cũng chẳng phải làm, tôi ghen ghét đến không thèm nói.
Trước khai giảng vài ngày, tôi kéo An Dạng đến, bắt anh giúp tôi làm bài tập, viết từ tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nhieu-tien-moi-chiu-ban-cho-ta/1163036/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.