Sau khi Nguyệt Hy rời khỏi Lan uyển liền mang hai ca ca trở về Viên Nguyệt các. Vừa ngồi xuống đã có hai tiểu nha đầu mang theo trà cùng điểm tâm đặt trên bàn, đa số đều là món ca ca nàng thích. Thượng Quan Vũ Lạc nhanh chóng cầm một miếng tử tinh tô bỏ vào miệng, khen không dứt miệng:
“Oa thật là ngon, quả nhiên vẫn là đến chỗ Tiểu Nguyệt Nhi tốt nhất, vừa ngồi xuống chưa kịp phân phó đã có trà nóng, điểm tâm ngon đưa tới, hơn nữa tất cả mọi người đều là có nhãn giới, không phải tốn nhiều lời, thật tốt a.”
Nguyệt Hy không nói gì liếc nhìn hắn, không phải chỉ là để ý tới đầu bếp làm điểm tâm của nàng thôi sao, cái này cũng không trách được hắn, dù sao ngay cả bá bá lúc đưa người này đến cho nàng cũng còn có chút hối tiếc.
Nếu không phải vì nàng lúc nhỏ yếu ớt lại kén ăn, Tuyên Đế cũng không đến nỗi phải chiêu cáo toàn thiên hạ, tốn không ít tâm tư mới mời được vị điểm tâm sư phụ đứng đầu này về cho nàng, ngay cả ngự trù hoàng cung cũng không làm ra được món điểm tâm xuất sắc cỡ này, ai mà không ghen tỵ được cơ chứ.
Không những thế, vị sư phụ này còn là người đã ngao du bốn bể tìm hiểu văn hóa ẩm thực các nơi cho nên điểm tâm trên bàn của nàng luôn luôn được sáng tạo đổi mới, cho nên muốn nàng nhường lại người này, quả thực là rất khó, cho dù có nhường, chỉ sợ người ta cũng không chấp nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nguyet-cong-chua/2346411/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.