Sau khi cài ngọc quan, Đông Phương Thịnh liền ôm Nguyệt Hy lên đùi, vui vẻ hỏi: "Thế nào, bảo bối, con thấy nghĩa phụ bây giờ có tuấn tú, phi phàm hơn hay không?"
Nguyệt Hy cũng thuận theo trả lời: "Nghĩa phụ dĩ nhiên là tuấn tú phi phàm rồi!"
"Vậy so với phụ thân và bá bá con thì sao?"
Nguyệt Hy cảm thấy câu trả lời này tương đối dễ mất lòng nhưng cũng vui vẻ lấy lòng: "Hiện giờ nghĩa phụ là tuyệt nhất!" Đông Phương Thịnh liền thoả mãn nở nụ cười.
Nguyệt Hy âm thầm trả lời: dĩ nhiên rồi, vì hiện tại trước mặt Nguyệt Nhi cũng chỉ có mình nghĩa phụ mà thôi. Đùa giỡn một lúc Nguyệt Hy liền lấy trong thực hộp ra cái hộp giữ ấm, đổ ra đầy một chén canh, độ ấm vừa phải đưa cho Đông Phương Thịnh:
"Nghĩa phụ, Nguyệt Nhi nghĩ hôm nay chắc sẽ không có ai nhớ chuẩn bị cho người đâu. Canh này Nguyệt Nhi đã cho người hầm rất lâu, vẫn còn nóng, người mau uống đi."
Đông Phương Thịnh từ đầu tới cuối đều mỉm cười nghe theo người an bài, chưa hề có ý kiến gì. Lúc ra về liền bế nàng lên hỏi:
"Bảo bối có muốn theo nghĩa phụ về dự tiệc sinh thần không?"
Nguyệt Hy lắc đầu: "Nguyệt Nhi không thích yến tiệc náo nhiệt ồn ào, những người đó đều không thật lòng, rất khó chịu. Cho nên con mới chuẩn bị những thứ này cho người ở đây, dù sao có qua đó nghĩa mẫu cũng không có thời gian chơi với con, hay là để ngày khác Nguyệt Nhi sẽ đến thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nguyet-cong-chua/2346365/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.