17.
Nhà trường can thiệp vào chuyện này nên khi em đi học cũng không có gì đáng tiếc xảy ra. Bạn em vẫn chở em đi học mỗi ngày. Tôi chỉ lặng lẽ đứng trên phòng nhìn xuống, nhìn em từng ngày dần khỏe mạnh hơn. Duy chỉ có một liên kết còn tồn tại, chính là chậu sen đá kia.
Mỗi ngày tôi vẫn trò chuyện với nó, vẫn chăm sóc nó. Nhìn thấy nó, cũng giống như nhìn thấy em. Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu cây sen đá quan trọng như thế nào với em vậy.
Nghe nói, em đã thi học kì xong rồi, chắc kết quả khá tốt. Sau khi có kết quả hai tuần, trường em làm lễ bế giảng. Giá như tôi có thể gặp em trước cổng như ngày nào, có thể chúc em một câu "Thi tốt nhé!".
Ngày tốt nghiệp, tôi thấy em dắt chiếc xe đạp ra dựng trước cổng nhà như mọi hôm. Tôi không dám lại gần chào hỏi, đây là lần đầu tiên em tự đi bằng xe mình sau hai tháng nay. Nhân lúc em đi vào nhà lấy chiếc mũ bỏ quên, tôi kẹp một mảnh giấy nhắn vào giỏ xe em, rồi lặng lẽ rời đi.
Đôi lúc tôi thấy mình thật ngốc nghếch. Lo lắng cho em như vậy, quan tâm em như vậy nhưng không bao giờ nói ra với em. Tôi không rõ em có thấy mảnh giấy của tôi hay không, nhưng thấy em đạp xe đi rất nhanh. Chắc là trễ giờ rồi.
Chúc mừng em tốt nghiệp!
18.
Tôi mua thêm một cây sen đá nữa, cao hơn một chút so với cây của em, đặt sát hàng rào bên phía vườn nhà mình. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mua-he/81254/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.